Tư Lam nghe giọng anh gọi mình vào liền ngạc nhiên sau đó cũng đi theo vào bên trong, Tư Lam cứ nghĩ anh sẽ không cho cô vào chứ.
"Ngồi đấy đi!!" Thái Trạch Dương ngồi xuống sau đó chỉ chổ đối diện với mình bảo cô ngồi xuống đấy.
Tư Lam chưa bao giờ thấy hồi hộp như vậy, cô để tập sách xuống rồi kéo ghế ngồi xuống, cô lật sách ngay bài mà cô muốn hỏi sau đó liền đưa cho anh xem.
"Bài này em không biết cách giải" Tư Lam chỉ vào sách.
"Bài này hơi nâng cao một chút, tôi sẽ chỉ em cách giải"
Tư Lam chú ý nghe Thái Trạch Dương giảng, rất dễ hiểu không như ở trên lớp vì do trên lớp không có thời gian, cảm thấy thật hạnh phúc và may mắn vì anh đã chuyển tới ở cạnh nhà cô.
Cô khẽ kéo ghế gần lại chỗ Thái Trạch Dương, cô vừa nghe anh dạy vừa nhìn gương mặt điển trai ấy, đường nét trên khuông mặt thật hoàn hảo.
Tim của cô đập mạnh như muốn nhảy ra ngoài, hơi thở của anh thổi nhẹ khiến mặt cô đỏ ửng lên, cô dần mất tập trung hơn bắt đầu suy diễn ra cảnh tượng lãng mạng đầy màu hồng.
"Đã hiểu chưa?" Giọng nói của anh vang lên làm cô giật mình như rơi từ mấy tầng mây xuống.
"Dạ... thầy giảng lại xíu được không ạ, em hơi chậm tiêu" Tư Lam gãi đầu cười gượng không biết anh có phát hiện ra rằng cô mãi ngắm anh mà quên để ý lời anh giảng hay không.
"Tôi thấy em mất tập trung thì phải" Tư Lam thấy anh hỏi như vậy liền run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-em-dung-tron-toi/150535/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.