Cả buổi sáng hôm nay nó chẵng thể học được gì,chỉ mong chotiếng chuông vang lên cho nó chạy thật nhanh về nhà mình để khoe hắn thôi.Tiếngthầy giáo vang lên:
_thôi cho mấy em về sớm 1 bữa_thầy nói giọng nôn nôn
_sao vậy thầy
_à...nói thật thầy cũng nôn quá chẵng dạy được gì!!!
_OH ZEEEE
_về chuẩn bị đi thứ 2 mình sẽ đi đó_nói rồi ông thầy bỏ rakhỏi lớp
Cả lớp nó mừng như được tiền,ông thầy nổi tiếng là người hay"giảng đạo" vậy mà hôm này cho học sinh về.Nó hớn hở như đứa con nítlên 3.
_chị về thôi_sun hỏi nó
_ừ
Nó và sun được chở về nhà,bay thẳng vô nhà tìm hình bóngquen thuộc của hắn,Nó tìm hoài tìm hoài mà chẵng thấy hắn đâu cả.Cảm giác nônnóng dâng lên cuồn cuộn trong lòng nó.
_chị em đưa con sin đi mua đồ nhé
_ừ em tính cho nó đi à???
_dạ
_ừ thôi em đi đi
Sau khi sun đi khỏi nhà thì nó chẵng biết tìm hắn đâu nữa,điệnthoại thì hắn tắt máy,điện đến công ti thì hắn không đi làm.Tự nhiên chẵng hiểusao trong lòng nó nghĩ hắn đi đến nhà Hl.Cảm giác bị bỏ rơi trong lòng nó lớnkinh khủng,nước mắt lại tuôn ra không ngừng.
_này vợ!!! vợ thích khóc nhỉ?_hắn từ trên cầu thang đi xuống
Tự nhiên thấy hắn nó nhảy thẳng vào ôm hắn thật chặt.
_anh..thích..hic chơi trốn tìm với em thế_nó tức tưởi làmnũng với hắn
_khùng!!!_mắng nó nhưng hắn vẫn để nó ôm như thế(thích lắmmà chãnh)
Sau một hồi nước mắt với hắn,nhìn hắn bằng một cắp mắt longlanh:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-lai-do-cho-chong/1886735/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.