Trang Khê không thích Alpha, cậu chỉ thích Beta, một Beta tự chủ, sạch sẽ, không có tin tức tố.
Nhưng mà sau khi bị tai nạn xe cộ, cậu tỉnh dậy trong một phòng bệnh viện thì có một vị Alpha xa lạ tự xưng là chồng hợp pháp của cậu.
Alpha xa lạ mặc tây trang, đi giày da, thắt cà- vạt, đang canh giữ bên giường của cậu, trước mắt là hai mảng xanh đen do thức cả đêm để lại, trông có vẻ hơi tiều tụy.
Trang Khê cả người vô cùng đau đớn, muốn tự mình ngồi dậy được nửa chừng vẫn có chút khó khăn, Alpha săn sóc lại gần ân cần đỡ cậu dậy.
Trang Khê không quen tiếp xúc thân thể với người lạ nên đem cánh tay rút ra khỏi tay Alpha, cau mày, lạnh nhạt nói một câu: "Cảm ơn."
"Em thật sự không nhớ tôi sao?" Alpha dừng một chút, sau đó đi tới nắm tay Trang Khê, "Em xem, nhẫn cưới của chúng ta."
Trang Khê cúi đầu, quả thật có một chiếc nhẫn bạc kim trên ngón áp út của mình, mà trên tay Alpha cũng đang đeo chiếc nhẫn y hệt. Cậu đưa tay lên tỉ mĩ nhìn một hồi, cũng không nhận ra chiếc nhẫn, nhưng chính là nó vừa đúng trên ngón áp út của cậu.
Nhìn thấy vẻ mặt mê mang của cậu, Alpha dứt khoát tháo nhẫn xuống, đưa cho cậu: "Em xem, trên đó còn có khắc tên của em."
Trên nhẫn quả thật có khắc hai chữ "Zhuangxi".
Trang Khê chậm rãi tháo xuống chiếc nhẫn trong tay, cầm ở trong tay xoay tròn cẩn thận xem xét kỹ hơn.
"Nghiêm...... Bùi?" Giọng Trang khê tiếng nói trầm và khàn, cậu nhận ra hai chữ đó.
Alpha nghiêm túc gật đầu, cầm lên chiếc nhẫn cưới bị Trang Khê thuận tay ném lên chăn, đeo lại vào tay, chờ mong nhìn Trang Khê.
"Chính là, tôi không biết anh a......" Trang Khê cầm lấy chiếc nhẫn đã tháo xuống trong tay, cũng không tính đeo lại, cau mày bình tĩnh nói:"Tôi làm sao có thể gả cho Alpha."
Cậu làm sao có thể kết hôn với Alpha! Cậu ghét bị mất kiểm soát, chán ghét Alpha cùng Omega, cậu vẫn luôn biết ơn vì mình là một Beta, và cho tới bây giờ cậu vẫn luôn nghĩ muốn tìm một Beta làm bạn đời của mình.
Câu nói bình thản này khiến Nghiêm Bùi đau đớn, hắn từ trước đến nay luôn biết xu hướng tính dục của Trang Khê, nhưng một câu nói đơn giản đã tựa hồ loại bỏ hắn khỏi cuộc sống của Trang Khê, hắn không cam lòng. Hơn nữa, hai người bọn họ đã kết hôn, điều này chừng như là chối bỏ cuộc hôn nhân của hai người bọn họ.
Hắn đã che giấu thân phận Alpha cho đến khi Trang Khê yêu hắn, nhưng Trang Khê cuối cùng đã chấp nhận giới tính Alpha của hắn trước khi cả hai đi tới hôn lễ. Nghiêm Bùi tự nhận là không có xin lỗi Trang Khê, Trang Khê không có lý do gì làm bộ như không biết hắn, vừa lúc có thể giải thích thì chính là —— Trang Khê đâm xe làm mất trí nhớ.
Nghiêm Bùi nghiến răng, nói: "Tôi đi kêu bác sĩ."
Trang Khê cầm chiếc nhẫn đã tháo ra đặt trên tủ đầu giường, lịch sự nói: "Cám ơn."
Bác sĩ nói Trang Khê bị mất trí nhớ.
Cậu một chút cũng không nhớ rõ Nghiêm Bùi, cậu mặc kệ cặp nhẫn cưới, cậu không thể chấp nhận một Alpha làm bạn đời của mình, cho dù Nghiêm Bùi đã lấy giấy đăng ký kết hôn ra và đưa cho cậu xem.
Một tuần sau, Trang Khê đã có thể xuất viện, cậu ngoại trừ mất trí nhớ, cũng không có vấn đề gì quá trở ngại, về nhà chậm rãi tu dưỡng so với ở bệnh viện ngột ngạt sẽ khôi phục nhanh hơn.
Nghiêm Bùi mở cửa bước vào khi Trang Khê đang thay quần áo, áo bệnh nhân đã thay, trần trụi nửa người trên đưa lưng về phía hắn.
Trang Khê vai rộng eo hẹp, làn da lại trắng, ánh mắt Nghiêm Bùi dao động, sau đó nhanh chóng mặc áo T sơ mi vào.
"Anh không biết gõ cửa hả?" Trang Khê quay đầu lại, vẻ mặt không vui, chỉ cảm thấy người này không hề có ý thức ranh giới, một chút lễ phép cũng không có.
Nghiêm Bùi vào phòng bệnh tự nhiên như về phòng ngủ, đâu cần gõ cửa, hắn dừng một chút nói: "Tôi tới đón em về nhà."
Trang Khê sửng sốt một chút, phản ứng lại, theo như lời Nghiêm Bùi về nhà hẳn không phải là nhà của chính mình.
"Không cần." Trang Khê cự tuyệt nói, "Tôi nghĩ trước đây tôi đã nói rất rõ ràng, tôi hiện tại một chút trí nhớ về anh đều không có. Tôi sẽ trở về nhà của mình."
"Sau khi chúng ta kết hôn, nhà em thuê đã trả lại." Nghiêm Bùi nói.
"A?" Trang Khê, "Vậy...... Vậy thì tôi về sống với ba mẹ một thời gian."
"Sau khi chúng ta kết hôn, quan hệ của em cùng ba mẹ không tốt lắm." Nghiêm Bùi nói.
Trang Khê nghi ngờ nhìn Nghiêm Bùi liếc mắt một cái: "Bọn họ dù sao cũng không đến mức đem tôi đuổi ra ngoài đi."
"Em không phát hiện, trong khoảng thời gian nằm viện này bọn họ một lần cũng chưa đến xem qua em sao? Vậy em nghĩ mối quan hệ bây giờ thế nào?"
Cha mẹ của Trang Khê đều là Beta, Beta truyền thống. Cha cậu từ trước đến nay luôn nghiêm khắc, nếu chính mình cùng với Alpha kết hôn, cha không đánh gãy chân đã xem như tốt.
"Đi thôi, đi về trước, lúc sau tính thế nào nói sau." Nghiêm Bùi nói với Trang Khê.
Trang Khê mím môi, cuối cùng vẫn là đồng ý.