Hạ Điềm trở về nhà xong thì tâm trạng cũng ổn định hơn, có bố mẹ và bạn tốt ở bên, còn có một cậu em luôn lo lắng cho cô, sao cô có thể trưng ra khuôn mặt u ám cho bọn họ nhìn được chứ?
Cô sắp xếp lại một chút quần áo, sau đó để Y Y cho mẹ Hạ chăm sóc rồi quay trở lại biệt thự của Lạc Thần để lấy những thứ khác.
Nhìn căn biệt thự nhỏ xinh mà cô đã từng ở suốt hơn một năm trời, trái tim Hạ Điềm lặng lẽ nhói lên. Có lẽ đối với mọi người, chừng ấy thời gian cũng chẳng thấm vào đâu, nhưng nơi này cất giấu vô số kỷ niệm của cô và người đàn ông kia…
Đến hiện tại cô vẫn còn không tin được mình đã kết hôn, sinh con và thậm chí là chuẩn bị ly hôn.
Nói đến ly hôn, Hạ Điềm thở ra một hơi rồi vững bước đi vào trong.
Nơi này vẫn còn nhận diện khuôn mặt của cô, dấu vân tay cũng chưa xóa, hẳn là Lạc Thần biết cô sẽ đến lấy các vật dụng khác.
Hạ Điềm vốn đang rất thoải mái đi vào, nghĩ Lạc Thần đã đi làm rồi, nào ngờ vừa đặt chân vào trong sảnh, liền nhìn thấy người mà cô không muốn thấy.
Lạc Thần ngồi trong bếp, đang lười biếng ăn sáng, trên tay còn băng một vòng băng trắng.
Nghe tiếng mở cửa, anh ngẩng đầu lên, mái tóc có chút rối, thần sắc cũng không được tốt lắm.
Hạ Điềm thấy vết thương trên tay và trên môi của anh ta, lặng lẽ ở trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/3286947/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.