Thời gian trôi qua từng chút một, Lạc Thần ở bên ngoài chờ đợi mà ngày càng sợ hãi, anh đã đi qua đi lại bên ngoài hành lang không biết bao nhiêu lần rồi, tim đập như muốn nổ tung.
Mẹ Hạ rốt cuộc chạy đến kịp thời, tóc có chút rối, giống như chưa kịp chải vậy. Thấy Lạc Thần mặt mũi căng thẳng, mẹ Hạ nhịn không được cười bảo:
“Có cảm giác như người chuẩn bị sinh là con chứ không phải Hạ Điềm.”
Lạc Thần xấu hổ sờ mũi, đưa tay đỡ mẹ vợ ngồi xuống ghế. Anh chưa từng trải qua cảm giác chuẩn bị làm bố, sao có thể không sợ đây? Hơn nữa vừa rồi Hạ Điềm mắng anh rất nhiều, lần này sinh xong chỉ sợ anh bị cho ra rìa mất.
Hai người ngồi xuống ghế, ở bên ngoài lẳng lặng chờ đợi, còn chưa kịp chờ được Hạ Điềm sinh xong thì bên ngoài đã phát ra mấy tiếng la hét ầm ĩ.
“Aaa! Cứu với!”
“Chuyện gì vậy? Sao lại có khủng bố ở đây?”
“Chạy trước đã rồi tính!”
Tiếng ồn một lúc một to, dọa cho mẹ Hạ sắc mặt xanh mét, vội hỏi:
“Chuyện gì vậy?”
Lạc Thần mặt mũi âm trầm, vội vàng đỡ mẹ Hạ dậy rồi rút điện thoại ra bấm số, bên kia truyền tới giọng nam bình tĩnh:
\[Lạc tổng, phía sau bệnh viện có một đám người đang cầm dao gây thương tích cho người xung quanh, mọi người đang rất hoảng loạn.\]
Nghe cấp dưới báo cáo, Lạc Thần đột nhiên có dự cảm không lành, vội ra lệnh:
“Các cậu qua đây.”
Nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/3286932/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.