Hai chú cẩu độc thân trong miệng Lạc Thần không ai khác ngoài Tô Ngữ và Trình Tiêu, từ vị trí của hai cô nàng có thể nhìn rõ mồn một hình ảnh ôm ấp đáng ghét của bọ họ. Đối với những người chưa có bạn trai, hành động của họ mang tính đả kích rất lớn.
Hạ Điềm gãi gãi má, có chút xấu hổ. Vừa rồi nhất thời xúc động quên mất nơi này không phải phòng riêng của mình, mà là bên đường lớn bao người qua lại.
Cô nhanh chóng đem chiếc nhẫn xinh đẹp trong hộp ra đeo vào ngón áp út, cười nói:
“Bây giờ em phải vào nhà rồi, anh còn có việc cần làm phải không?”
Lạc Thần đưa tay sờ tóc cô, xúc cảm mềm mượt khiến anh không muốn rời xa, chỉ là bây giờ thật sự có chuyện quan trọng, không thể không đi.
“Em vào nhà đi, nghỉ ngơi sớm, chờ tin tốt từ anh.”
Anh nói xong lưu luyến nắm nắm tay cô, miệng thì bảo cô đi, nhưng thân thể lại giữ chặt lấy cô.
Hạ Điềm bất đắc dĩ phải nhắc nhở:
“Anh còn không buông tay, chút nữa em sẽ bị Tô Ngữ và Trình Tiêu thịt thật đó.”
Người nào đó bấy giờ mới ngoan ngoãn thả cô rời đi, lúc Hạ Điềm cất bước, anh vẫn đứng im lặng nhìn theo.
Tô Ngữ thấy bọn họ đưa đẩy qua lại mãi mới chịu tách ra, không khỏi ấm ức:
“Hai người này diễn cho ai xem vậy? Tức chết thân già này rồi. Số Hạ Điềm đúng là số đào hoa mà.”
Mặc dù Tô Ngữ tự nhận giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/3286925/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.