Ý tưởng không tồi? Lạc Thần im lặng nhìn xem biểu cảm cười như không cười của cô gái trước mặt, tự hỏi, chẳng lẽ là bị tiếng sét ái tình đánh trúng rồi? Trời xui đất khiến thế nào, anh lại mở miệng hỏi:
"Em thích Sở Dương?"
"Hả? Làm gì có? Với tình hình hiện tại, anh ta đến đây ở không phải cách tốt nhất rồi sao?"
Hạ Điềm không nghe ra mùi vị khác thường trong câu hỏi của anh, tiếp tục ăn hết phần thức ăn còn lại, nhún nhún vai.
Nếu không thể đi được thì cứ mặt dày ăn bám Lạc Thần trước, dù sao cô cũng chẳng thiệt thòi gì. Đợi một thời gian nữa cô tốt nghiệp đại học xong, muốn bay muốn nhảy đi đâu thì đi. Vả lại có thêm một người ra ra vào vào trong nhà, cô cũng đỡ ngượng ngùng khi chạm mặt anh.
Thiếu nữ vừa thu dọn bát đũa vừa nói: "Tôi ăn xong rồi, đi trước nhé."
Đi đến bồn rửa bát còn không quên quay lại hỏi thêm một câu:
"Đúng rồi, khi nào thì Sở Dương tới? Tôi phải dọn dẹp nhà một lượt!"
Lạc Thần nheo mắt nhìn cô gái nhỏ trong bộ áo ngủ màu hồng cách mình không xa, mong mỏi cậu ta dọn đến đây như vậy, còn bảo không thích? Anh đem bát đặt xuống bồn rửa, thuận miệng đáp:
"Không biết, có lẽ là tuần sau."
Hạ Điềm ồ lên một tiếng rồi vội nói:
"Phải rồi, lần này tôi rửa, lần sau anh phải rửa đó, biết chưa?"
"Tôi không biết rửa."
Người nào đó bỏ lại một câu cộc lốc xong liền xoay người rời đi, Hạ Điềm chớp chớp mắt, thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/151232/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.