Hạ Điềm trở về nhà trọ thu xếp đồ đạc, sau đó ôm va li chạy sang ngủ cùng Tô Ngữ, bởi vì cô đoán chắc trăm phần trăm tên Lý Gia Vinh kia sẽ tìm đến.
Quả không ngoài dự đoán, Lý Gia Vinh gọi điện thoại cho Hạ Điềm không được nên đã chạy đến nhà cô bấm chuông, bấm hơn mười phút đồng hồ cũng chẳng thấy có chút phản ứng nào.
Không phải là hắn không yêu Hạ Điềm, mà là bản năng của đàn ông trỗi dậy quá mãnh liệt, cho nên mới làm ra việc kia.
Hạ Điềm năm nay đã là sinh viên năm cuối, bởi vì đoạn thời gian trước cô học vượt, cả ngày vùi đầu vào học dự thính một lúc nhiều tín chỉ, nên lúc này cũng khá rảnh rỗi, chỉ còn đồ án tốt nghiệp nữa là xong.
Nhà của cô cũng ở thành phố H, bất quá để tiện cho việc học nên cô mới mướn một phòng trọ nhỏ gần trường, lúc này bắt xe buýt về nhà cũng chỉ mất một tiếng là tới.
Mẹ Hạ vui vẻ làm một mâm cơm thật ngon để đón cô trở về, em trai vừa nhìn thấy cô liền chạy tới ôm ông nội thật chặt, rú lên:
"Bà la sát về rồi!"
Hạ Điềm giơ nắm tay lên giả vờ đánh nó, lại bị ánh mắt nghiêm khắc của ông nhìn tới, vội vàng thu về. Được rồi, ở nhà cô phải ra dáng thục nữ! Phải ra dáng!
Buổi trưa cô vừa về tới, buổi tối liền phải đi gặp người kia, cũng chẳng biết tính tình anh ta thế nào? Mặc dù nói cô không quá trông chờ vào mối nhân duyên ở trên trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/151221/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.