Chương trước
Chương sau

U ảnh kia đột nhiên phát sinh một tiếng cười quái dị, nhưng Khương Tề Sâm vừa nghe thấy, không khỏi nói:
- Là một nữ nhân, ngươi rốt cuộc là ai?
Rốt cuộc, u ảnh như quỷ mị kia cũng xuất hiện trước mặt Khương Tề Sâm, cách đó mấy trượng, chính là nữ tử tuyệt sắc lúc trước. Mà lúc Khương Tề Sâm thấy nữ nhân này, không khỏi hít một hơi, nói:
- Ngươi là La Sát Nữ?
- A, nghĩ không ra ngươi cũng có chút nhãn lực, cư nhiên nhận được bản tiểu thư, xem ra ngươi rất thông minh, cực kỳ thích hợp làm con rối của bản tiểu thư.
La Sát Nữ cười duyên, trong tiếng cười, một loại sóng âm quỷ dị mà người thường không thể phát giác ra, khi bừng tỉnh thì sóng âm đã truyền tới chỗ Khương Tề Sâm rồi.
Khương Tề Sâm chỉ nghĩ thanh âm này có chút cổ quái, vận công chống lại, sau khi dẹp được sóng âm này, cũng cả giận nói:
- Hôm nay tình thế đang vô cùng nguy hiểm như vậy, ngươi lại ở đây làm loạn, bản tọa không thể tha cho ngươi được, chịu chết đi.
Nói xong, hai tay Khương Tề Sâm nắm chặt, một cỗ lực lượng từ trong cơ thể hắn nổi lên, cùng với đó là lực lượng cường đại của Võ tôn như cuồng phong, bắt đầu sinh thành xung quanh.
Chỉ là khi hắn phóng xuất lực lượng ý chí cực mạnh để đối phó nữ nhân đáng sợ này, hắn đột nhiên biến sắc, thầm nghĩ:
- Không tốt, bị nữ nhân này ám toán rồi, trong cơ thể có một cỗ khí tức quỷ dị, khi nào thì nó tiếp xúc với ta, ta dĩ nhiên lại không phát hiện ra.
Nhưng thấy La Sát Nữ hướng về phía hắn cười duyên mang theo mị hoặc thương hại sinh linh, líc này tên đã trên dây, không thể không bắn. Khương Tề Sâm tạm thời cố không để ý đến khí tức kia, hắn phóng xuất ra lực lượng ý chí của võ tôn, một cỗ cuồng phong trong thiên địa bắt đầu tàn sát bừa bãi, cùng với ý cảnh của hắn, liền hướng phía La Sát Nữ mà tràn đến.
La Sát Nữ phảng phất như không thấy thế tấn công cường đại của Khương Tề Sâm, lúc này nàng vẫn như cũ đứng cười duyên, nhưng ngay chỗ mấy đầu ngón tay nàng, một đóa hoa đào phóng ra, nhưng lại là một đóa hoa đào màu đen.
Khi khi bông hoa đào hắc sắc xuất hiện, thế tấn công của Khương Tề Sâm cũng đã tiến đến, thân ảnh La Sát Nữ lúc này lại giống như u linh, trở nên hư huyễn, mà ngón tay cùng bắn ra bông hoa đào hắc sắc, nhanh như chớp tấn công về hướng Khương Tề Sâm.
Quỷ dị chính là, bông hoa đào kia dĩ nhiên không chịu ảnh hưởng bởi lực lượng ý cảnh của Khương Tề Sâm, trực tiếp xuyên thấy qua lực lượng ý cảnh hắn bố trí quanh thân thể, hướng tới mi tâm của Khương Tề Sâm mà lao tới.
Khương Tề Sâm kinh hãi, loại công pháp kỳ dị như vậy, dĩ nhiên không thèm chú ý đến trận gió hộ thể xung quanh hắn, như vậy cũng nói rõ, thực lực của nữ nhân này đã đạt được cảnh giới phá hư rồi.
Sau khi kinh hãi, đối mặt với bông hoa đào quỷ dị kia, Khương Tề Sâm lúc này cũng bất chấp chật vật, đột nhiên mạnh mẽ thu lại thế công vừa rồi, hai tay chắp lại, sau đó một lực mạnh mẽ được đẩy ra phía trước, hướng về phía bông hoa đào kia mà nghênh đón.
Ầm.
Cánh hoa đào rơi rụng, cùng với một cơn lốc bị thổi ra tứ tán, mà Khương Tề Sâm dể chặn thế tiến công của đóa hoa đào kia, đột nhiên sau khi cánh hoa rụng lả tả thì cỗ khí tức quỷ dị trong cơ thể đột nhiên rục rịch, bắt đầu kịch liệt tìm cách đi ra.
Khương Tề Sâm hoảng hốt, vội vàng vận công, muốn đem cỗ khí tức này bức ra ngoài.
Thế nhưng La Sát Nữ tựa hồ cũng không muốn cho hắn cơ hội này, nàng mỉm cười nói:
- Ngô, việc thu thập con rối Thiên Cảnh này quả thật có chút khó khăn, bất quá bản tiểu thư rất thích.
Trong tiếng cười của nàng, đầu ngón tay nàng lại một lần nữa ngưng tụ ra một đóa hoa đào hắc sắc, lập tức bắn ra, như chớp lần thứ hai vọt tới Khương Tề Sâm.
Khương Tề Sâm thấy vậy, tức gận đến cực điểm, giờ hắn mới biết La Sát Nữ đê tiện chỗ nào, rõ ràng là vừa rồi khi Tác Hách và Chúc Thiết Sinh đánh lén hắn, là để hắn trúng ám toán.
Mà loại ám toán này lại lặng yên không một tiếng động, khi đó hắn cũng không nhận thấy được, thế nhưng khi đóa hoa đào hắc sắc xuất hiện, cũng có chứa một cỗ khí tức giống như khí tức đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn. Khương Tề Sâm biết, cho dù hắn là cường giả cấp Thiên Cảnh, cũng đã rơi vào cái bẫy đã được tính toán sẵn của nữ nhân quỷ dị đa đoan kia rồi.
Nghĩ tới đây trong lòng không khỏi buồn bã, trên mặt cũng mang theo một cỗ tuyệt ý, Khương Tề Sâm đột nhiên bạo rống một tiếng, thân thể bắt đầu vặn vẹo, lập tức từ một liền phân thành hai, phóng xuất ra phân thân linh phách.
Ngay khi phân thân linh phách của hắn được phóng xuất, Khương Tề Sâm cười điên cuồng, nói:
- La Sát Nữ, muốn lão phu làm con rối của ngươi, ngươi đừng có vọng tưởng. Ngươi có thể khống chế cấp địa cảnh, nhưng hôm nay lực lượng của ta đã thông ngộ thiên địa, đâu phải bảo để ngươi khống chế là có thể khống chế được, ha ha, lão phu chịu ám toán của ngươi, tự nhiên cũng sẽ không để ngươi sống tử tế.
Trong tiếng cười điên cuồng, lực lượng trong thân thể hắn bắt đầu cấp tốc ngưng kết lại, bông hóa đào vẫn đang hướng tới hắn, nhưng hắn dĩ nhiên không thèm nhìn tới, mà trực tiếp tấn công La Sát Nữ.
La Sát Nữ thấy vậy, lông mày không khỏi nhíu lại, thấp giọng nói:
- Xem ra, không chơi một chút cũng không vui, lão già kia muốn làm gì, cũng muốn tự bạosao? Bản tiểu thư sao lại không may như vậy, mọi người đều muốn tự bạođể thương tổn ta.
Kỳ thực cách nghĩ của La Sát Nữ, hoặc là cách lý giải của nàng đối với võ giả của thế giới này cũng không đủ, Trước đây khi nàng có thể lập tức khống chế một cao thủ địa cảnh làm con rối, đó là bởi vì thực lực của nàng quá mức cường đại, ý chí của cao thủ địa cảnh căn bản không thể chống lại ý chí của nàng, cho nên mới dễ dàng bị nàng khống chế.
Thế nhưng nàng không biết, trong lòng từng võ giả, đều có tồn tại một loại gọi là tôn nghiêm của người tập võ gì đó. Bọn họ thà rằng đường đường chính chính chết trận, cho dù là tự sát, cũng không muốn làm một người không có tư tưởng, không có tự tôn, làm một con rối không có linh hồn. Khi võ giả cảnh giới càng cao, lĩnh ngộ điều này càng sâu sắc, nó gần giống như trở thành bản năng tự nhiên của ý chí tư tưởng và cảnh giới. Hơn nữa sau khi trở thành con rối, lại có thể bị dùng để làm tổn thương người của mình. Cho nên đại đa số mọi người sẽ lựa chọn phương thức tự bạo này.
Mà đối với Khương Tề Sâm mà nói, hắn biết nữ nhân này là một cao thủ sử dụng thuật con rối, hơn nữa thực lực của nàng cường đại, nếu như chính mình địch không lại, như vậy khả năng rất lớn sẽ trở thành con rối, thế nhưng hắn lập tức phóng xuất thân cũng là có một dự định khác.
Bởi vì cỗ khí tức kia đang tàn sát bừa bãi trong cơ thể hắn, tất nhiên là muốn cắn nuốt tâm thần của hắn, mà hắn đem toàn bộ tâm thần chuyenr vào trong phân thân, rồi tách ra, cho dù khí tức kia ở bên tỏng hắn cũng sẽ không kiêng nể gì cả, có bị ảnh hưởng thì cũng chỉ là thể xác của hắn. thế nhưng trước mắt đối phương, hắn đang muốn thực hiện một loại sách lược mê hoặc đối phương.
Đây cũng là chỗ thông minh của Khương Tề Sâm.
Cho nên lúc La Sát Nữ thấy Khương Tề Sâm phóng xuất phân thân, hắn không thèm nhìn đến đóa hoa anh đào hắc sắc kia, tựa hồ là lao qua đây tự phát nổ, nàng phải cố kỵ cường giả khi tự nổ sẽ khiến cho nàng bị thương tổn nặng, vì vậy nàng thu hồi đóa hắc đào kia, khi Khương Tề Sâm lao về phía nàng, thân thể lập tức biến hóa, giống như u linh mà né tránh sang một bên.
Nhưng mà, khi Khương Tề Sâm vồ hụt, thế công lại không giảm, vẫn như cũ lao về phía trước đập ra, La Sát Nữ vừa thấy, lập tức thầm mắng trúng kế rồi. Vì vậy nàng lập tức nhún người một cái, co ngón tay bắn ra hắc đạo, nhanh như chớp, lần này nàng muốn nó cắn nuốt giết chết lão đầu giảo hoạt ghê tởm này.
Khi đuổi tới, thế của Khương Tề Sâm cũng đã yếu bớt, La Sát Nữ liền muốn bắn ra hoa đào, nhưng bỗng nhiên lại thấy Khương Tề Sâm bay nhanh trở lại, khóe miệng còn lộ ra một cái tươi cười quỷ dị.
Dáng tươi cười này khiến La Sát Nữ rất khó chịu, vì vậy lập tức bắn ra hắc đào.
Thế nhưng trong nháy mắt nàng bắn ra hắc đào. La Sát Nữ không khỏi biến sắc, nàng thấy hắc đào kia đã nhắm trúng mục tiêu là Khương Tề Sâm, thế nhưng nàng không hề dự liệu đến, Khương Tề Sâm đã sớm phóng xuất phân thân linh phách, lúc này cũng đã tới gần nàng rồi, cũng hướng nàng phát động tấn công cực mạnh.
Ầm.
La Sát Nữ vội vàng chống đỡ, thế nhưng thế tấn công của phân thân gần giống như tự phát nổ, khiến nàng khi bắn ra hắc đào công lực không kịp chống đỡ, bị trúng một chưởng, bị đòn tấn công kia ảnh hưởng, lúc này thân thể nàng lảo đảo một cái, rồi rơi xuống, miệng hun tiên huyết.
- Đáng ghét, dàm làm ta bị thương. Chết đi.
Lúc này La Sát Nữ bị thương, cũng phát cuồng lên, trên khuôn mặt xinh đẹp của nàng mang theo nét dữ tợn, trong mắt nhất thời hiện lên một tia u quang, thế nhanh như chớp, cũng phảng phất như là cự thú cắn nuốt, tại phân thân của Khương Tề Sâm, mạnh mẽ phun ra một cỗ khí tức quỷ dị. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Bá.
Sau khi hơi thở kia phun lên phân thân linh phách của Khương Tề Sâm, Khương Tề Sâm không khỏi phát sinh một tiếng hét thảm thiết, cái gì cũng không quan tâm, thân thể hắn lại nghênh đón phân thân tiến nhập, lúc này, Khương Tề Sâm gần như ác quỷ, rốt cục cũng hướng La Sát Nữ phát động tự bạo.
La Sát Nữ kiêng kỵ loại tự bạo này, thân hình lập tức bay ngược về sau.
Ầm.
Một cỗ lực lượng mạnh mẽ phóng lên cao, giống như một cái mây nấm. đột nhiên ngay tại phía sau khi La Sát Nữ bỏ chạy, một cỗ huyết vụ còn có một cỗ lực lượng chấn động, bởi vì nơi này không cách xa Kiền Châu Thành, trong thành giống như bị động đất, một nửa thành trì, trong nháy mắt sập xuống.
Khương Tề Sâm là một vị Thiên Cảnh, tự bạo không phải chuyện đùa, bất quá bọn họ không phải đánh nhau trong Kiền Châu thành, nếu như ở bên trong thành, sợ rằng sẽ đem toàn bộ thành thị này phá hủy.
Nhưng đã bị ảnh hưởng bởi vụ nổ, xung quanh đã bị ảnh hưởng thật lớn.
La Sát Nữ chạy trốn rất nhanh, nhưng cũng đã bị cỗ sóng xung kích kia ảnh hưởng, lúc này nàng đang ở giữa không trung, nhịn không được lần thứ hai phun ra một ngụm tiên huyết, trong lòng đại hận.
Nhưng khi nàng chuẩn bị tìm kiếm một nơi để điều dưỡng một chút, chuẩn bị rời khỏi nơi này. Lúc này nàng đột nhiên cảm giác được một cỗ chấn động cấp tốc hướng nơi này đi tới, không khỏi biến sắc, nàng nhanh chóng chạy trốn, nàng biết lại có cao thủ tới, nếu như gặp phải một vị nữa, hôm nay nàng phải chết không thể nghi ngờ.
Trốn chỗ nào.
Ngay khi La Sát Nữ mới chạy được một nửa, nàng đột nhiên cảm giác được một cỗ khí tức băng lãnh cực độ, giống như muốn đóng băng toàn bộ đại địa này, thân thể của nàng phát lạnh, tâm thần phảng phất cũng muốn bị đông cứng.
Này không thể nghi ngờ tốc độ bỏ chạy của La Sát Nữ là khá nhanh, nhưng khi nàng còn chưa kịp chạy xa, một vị lão giả mặc áo trăng, râu tóc cũng trắng, mặt âm trầm, bàn tay khô gầy, đánh ra một đạo thủ ấn, cũng trực tiếp hướng nàng lao đến.
Ầm.
Ngay dưới thủ ấn, La Sát Nữ vận công chống đỡ, nhưng nàng bị thương còn chưa khôi phục, chịu một dợt tấn công này, lần nữa phun ra một ngụm tiên huyết, thân thể nàng giống như đạn pháo, rơi xuống trên mặt đất, khiến mặt đất xuất hiện một cái hố to.
Vị lão giả ở nơi này, chính là Khôn Linh Lão Tổ đang dò xét ở chung quanh, vì thấy nơi này phát sinh động tĩnh thật lớn nên hỏa tốc chạy tới.
Thế nhưng khi hắn tới nơi, chỉ thấy một màn Khương Tề Sâm tự bạo, cho nên hắn lập tức xuất thế tấn công trí mạng đối với La Sát Nữ, hắn trong lòng rõ ràng, thử nữ làm loạn, sẽ phá hủy đại cục, không lưu được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.