Bình hoa mà Liên Mông Mông chuyển động là một cơ quan.
Thủ đoạn nhỏ nàng dùng, kỳ thực Vân Thiên Hà đã sớm nhận ra, hắn cũng không để ý đến, tự nhiên hướng nơi mình muốn tiếp tục đi tới.
Trữ Vọng ở phía sau cũng theo Vân Thiên Hà đi lên, nàng quan sát chăm chú Liên Mông Mông, lại nhìn chính mình một chút, nghĩ rằng rất nhiều chỗ không giống nhau, không khỏi hơi nhíu mày, thấp giọng nói:
- Thì ra nữ nhân là cái dạng này a.
Nhưng khi Liên Mông Mông đột nhiên nhìn thấy Trữ Vọng đang tỉ mỉ đánh giá, thần sắc càng thêm kinh hãi, thậm chí có chút hoảng loạn mà chuyển động bình hoa bên cạnh lần thứ hai.
Thấy Liên Mông Mông thúc đẩy cơ quan, lại vội vàng đóng cửa, Trữ Vọng liền nói:
- Ngươi không cần uổng phí tâm cơ đâu, cái thủ đoạn nhỏ ấy, trong mắt chủ nhân chỉ thuần túy là cách làm ấu trĩ, còn không bằng ngươi trực tiếp đi tìm một người mạnh hơn ngươi, một cao thủ có thể bảo vệ ngươi đến thì hơn.
Nói xong, Trữ Vọng cũng không để ý đến nàng, tiếp tục leo lên lầu, lại thấp giọng lẩm bẩm:
- Thân thể của nhân tộc, thật đúng là không được tự nhiên, nhưng biến trở về nguyên hình sợ rằng chủ nhân không thích, ân, trước chấp nhận chịu đựng một chút vậy.
Liên Mông Mông kinh ngạc nhìn Trữ Vọng bước lên lầu, lập tức khôi phục tinh thần lại, chạy nhanh xuống lầu, dưới cửa có một thủ vệ vừa mới tỉnh lại. lảo đảo đứng lên, nhưng bảy tám thủ vệ khác vẫn đang bất tỉnh, nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1228133/chuong-622.html