Chương trước
Chương sau

Tại thế giới này, khi siêu cấp cường giả có cảnh giới võ đạo đạt tới Thiên Cảnh, lực lượng bọn họ truy cầu cũng không chỉ còn đơn thuần là loại lực lượng có trong thân thể.
Bởi vì sau khi bản thân đạt tới trình độ này, nếu như thánh thể rèn đúc không đủ cường đại mà nói, tự nhiên không thể chịu đựng được lực lượng thiên địa chí cường, bởi vậy đại đa số cường giả Thiên Cảnh đều mười phần chú trọng phương diện rèn đúc tinh thần, tiếp đến thông qua tinh phách ngưng hóa phân thân để có thể chịu được thừa thãi lực lượng thiên địa trong quá trình tu luyện, đạt được mục đích đột phá đánh sâu lĩnh vực.
Lực lượng trong quá trình rèn đúc tinh thần sản sinh ra đó chính là ý cảnh được bản thân cường giả lĩnh ngộ, bên trong nó có bao hàm một cỗ ý chí lực lượng.
Khi Vân Thiên Hà hoàn thiện toàn bộ tinh khung, ý cảnh tiến tới chỉnh thể thì cảnh giới tinh thần của hắn cũng đã siêu thoát khỏi hết thảy mọi thứ trong thế gian này rồi.
Hắn vào lúc này đang hóa thân thành một vị tinh khung quân vương, bản thân hắn có thể tùy ý chi phối phóng xuất ra trong toàn bộ tinh khung loại ý chí lực lượng lăng lệ hung sát nhất từ bạch hổ tinh cảnh đối phó với Tân Minh.
Đối với Tân Minh mà nói, cỗ tinh khung ý cảnh cuồn cuộn này đã không phải cảnh giới tinh thần của hắn có thể đạt tới, lúc này hắn cảm giác bản thân mình cực kỳ nhỏ bé đang phải đối mặt với loại ý chí lực lượng tựa như một đầu bạch hổ hung hãn muốn thôn phệ, cắn nát tâm thần hắn khiến cho hắn chỉ biết đau khổ tiêu hao ý chí để chống lại.
Chỉ trong nháy mắt, Tân Minh cảm giác tâm thần chính mình bị đưa vào trong một cổ hoang thế giới, cực kỳ xa lạ.
Bên trong thế giới này cố vô số kỳ thú cùng sinh linh, tất cả đều có thực lực vô cùng cường đại, mang theo cỗ phệ huyết ý chí hung thần lăng lệ, phảng phất như muốn cắn xé hắn thành những mảnh vụn.
Mà hắn, tuy rằng trong khoảng thời gian ngắn có thể chống lại, thế nhưng thời gian lâu hơn chút nữa, hắn căn bản không thể chịu đựng nổi cỗ ý chí hung thần sắc bén này xâm phệ.
Bởi vậy khi Vân Thiên Hà dùng ánh mắt tinh khung quân vương lần nữa hung hăng liếc nhìn Tân Minh, cũng là lúc thân hình Tân Minh đột nhiên mạnh mẽ lui lại, phân thân của hắn lúc này bắt đầu có vẻ suy nhược đi vài phần, thực lực suy yếu, thần sắc thoạt nhìn đang vô cùng thống khổ.
Điều này là hiển nhiên, xét về trình độ đối kháng bên trong lĩnh vực tinh thần, Tân Minh căn bản không phải là đối thủ khi Vân Thiên Hà phóng xuất ra loại ý chí hung thần sắc bén từ Bạch Hổ tinh cảnh để tập kích, do đó tâm thần của Tân Minh tự nhiên phải bị tổn thương.
Khi tâm thần bị tổn thương, phân thân lại đang chịu ảnh hưởng trong ý cảnh tinh khung quân vương của Vân Thiên Hà trở nên vô cùng nhỏ bé, mắt thấy mấy người Lam La U cũng đang hỏa tốc phi tới cách đó không xa, hắn hiện tại chỉ còn lại Minh Cơ có thể sử dụng nhưng căn bản không thể xoay chuyển lại được cục diện tất bại này.
Đại thế không còn, tâm tình Tân Minh cũng sinh ra thối ý, bởi vậy khi chịu đựng cỗ ý chí Bạch Hổ tinh cảnh tập kích lần thứ ba cũng là lúc phân thân của hắn như quỷ ảnh, cấp tốc bỏ chạy.
Mà ở bên trong bổn nguyên chi tháp, bản tôn của Tân Minh đang chuẩn bị ngưng kết lực lượng thân thể chuẩn bị công kích một đạo phong ấn bên trong bổn nguyên chi tháp nhằm tiến vào hạch tâm, khi phân thân của hắn bị thương thế trầm trọng, cỗ lực lượng do hắn đau khổ ngưng tụ nhất thời tiêu tán không còn, trong miệng mạnh mẽ trào lên một búng máy, thân thể lảo đảo mấy hồi.
Hắn dùng ý chí lực lượng cường giả để bình phục lại tâm tình chính mình, sắc mặt có phần tái nhợt, sức chống đối lại lực lượng do tòa bổn nguyên chi tháp phát ra càng lúc càng khó khăn, mà phân thân lại bị ý chí lực lượng cường đại của Vân Thiên Hà đả kích khiến cho hắn không còn có thể tiếp tục tiến hành bước cuối cùng của kế hoạc, dẫn tới thất bại trong gang tấc.
Sau khi huyết sát đại trận bị phá hủy, cỗ lực lượng ba động của tòa bổn nguyên chi tháp ngày càng lớn mạnh, Tân Minh ở bên trong bổn nguyên chi tháp đã không thể tiếp tục chống đỡ đến khi hắn phá vỡ được đạo bình chướng cuối cùng tiến vào hạch tâm, lúc này nếu hắn không rút lui chắc chắn sẽ bị cỗ lực lượng đang dần lớn mạnh kia nghiền thành phấn vụn.
Lúc này, Tân Minh nhìn đạo bình chương, nội tâm cực kỳ không cam lòng, sau khi tâm thần bị tổn thương, tâm tình dường như luôn luôn bị một cỗ cuồng bạo, phong cuồng khiêu khích.
Trên nét mặt toàn là xương xẩu của hắn đang dần trở nên vặn vẹo.
- Chỉ kém một bước cuối cùng, lão phu đã có thể thấy được hạch tâm bổn nguyên chi tháp, xem xem phong ấn đang trấn áp Huyết Hà u tuyền rốt cuộc là cái dạng gì, chỉ còn kém một bước, lão phu không cam lòng a!
Bên trong cơn cuồng bạo, Tân Minh đột nhiên dang rộng hai cánh tay, đột nhiên một cỗ khí tức ba động cường đại từ bên trong cơ thể hắn cuồn cuộn chạy ra ngoài, thân thể dần trương lên giống như bên trong đang bị thổi đày ắp không khí vậy.
Minh ma phụ thể!
Ngay khi thân thể Tân Minh tựa như khí cầu trương lên, hắn hét lớn lên một tiếng, lúc này phân thân của hắn tại bên ngoài đang bỏ chạy đến đột nhiên hét thảm một tiếng, toàn bộ thân hình bắt đầu biến đổi. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Trong nháy mắt, khuôn mặt cũng như thân thể đều đồng dạng trở nên vặn vẹo, phân thân của hắn trong quá trình chạy trốn quay về cũng như đột nhiên xảy ra biến dị, toàn thân biến thành một đầu viễn cổ mãnh thủ cực kỳ hung tợn.
Mà phân thân của Vân Thiên Hà đang chuẩn bị tiếp nhập vào bên trong bổn nguyên chi tháp, hắn vừa đánh cho phân thân của Tân Minh bị thương nặng phải bỏ chạy nên lập tức tập trung tinh thần qua đây, đột nhiên cảm thụ được một cỗ lực lượng ba động cực kỳ cường đại đang điên cuồng hướng qua đây vọt tới.
Khi hắn xoay người lại liền phát hiện đó là một đầu quái vật bộ dáng cực kỳ hung tợn.
Nói là quái vật bởi vì Vân Thiên Hà thực sự không có cách nào để hình dung cho được, nó dữ tợn, xấu xí giống như đã bị ngủ vùi trong lòng đất mấy nghìn năm, tựa như tử linh thối nát không chịu nổi, trong đôi mắt tràn ngập xích sắc u quang, phảng phất như có thể đưa người ta tới tận huyết sắc địa ngục, mười phần tà ác cùng cường đại.
Vân Thiên Hà biết đây đây chính là Tân Minh bị tổn thương tâm thần dẫn tới điên cuồng, vận dụng phương pháp cấm kỵ, tuy rằng hắn không biết Tân Minh đang muốn lỗ lực làm điều gì, thế nhưng hắn rõ ràng một điều khi khối phân thân ma quỷ này hợp thể cùng với bản tôn của Tân Minh sẽ mang lên lực lượng cường đại không thể ngờ tới.
Bởi vậy khi cỗ tử linh với thân hình ma quỷ này đang chạy hướng về đây, Vân Thiên Hà cũng không dám chậm trế, tay hắn vừa nhấc, một đoàn khôn lam chi diễm lập tức xuất hiện trong lòng bàn tay rồi mạnh mẽ nhảy lên thiêu đốt.
Trong thời khắc tiếp cận, hắn vận toàn lực lên một quyền, mang theo khôn lam chi diễm đánh tới thân hình tử linh ma quỷ, công kích như xoáy lốc cuồng bạo mà đến, hơn nữa bên trong đó còn được bao hàm cả lực lượng ý chí, cùng với tử linh ma quỷ kia tạo nên một trận đối kháng kinh thiên.
Oanh!
Một tiếng bạo nổ dữ dội vang lên tại trước cửa vào bổn nguyên chi tháp, dư lực ba động sau đó tạo lên một trận tàn sát bừa bãi với đất cát xung quanh, để rồi tạo nên một trận bão cát như muốn vùi lấp đi tòa bổn nguyên chi tháp này.
Mà Vân Thiên Hà lúc này lại cảm giác được bên trong tâm thần bị một cỗ ý chí lực lượng chí cường tập kích, hắn cùng với đầu tử linh ma quỷ kia đối kháng một trận, cho dù có khôn lam chi diễm phụ trợ cũng không thể đánh gục được nó, không những thế thân thể còn bị mạnh mẽ thối lui, tâm thần bất ổn, suýt chút nữa phải thất thủ, lại còn bị một cỗ ý chí quỷ dị thôn phệ tập kích.
Bản tôn Vân Thiên Hà đang cấp tốc đi tới bổn nguyên chi tháp, tại lúc phân thân hắn bị một kích vừa rồi gây tổn thương khiến cho động tác của hắn đột nhiên bị kiềm hãm, cảm giác trong cơ thể bản tôn khí huyết bốc lên, cuối cùng tâm thần không chịu được áp lực ba động trùng kích, khóe miệng dần tràn ra một tơ máu.
Lực lượng thật mạnh, nếu như vừa rồi Tân Minh sử dụng chiêu này để đối phó hắn mà nói, hắn tất nhiên ăn phải thiệt thòi lớn, chỉ là Tân Minh cũng không có dùng tới chiêu này, nói rõ muốn dùng tới hẳn phải nỗ lực đại giới cực kỳ thảm trọng.
Mà đối với Tân Minh mà nói, Vân Thiên Hà chỉ là một cường địch ngoài ý muốn gặp phải, mục tiêu chủ yếu của hắn vẫn là phá giải phong ấn được bảo tồn bên trong bổn nguyên chi tháp, chỉ cần phá giải đạo phong ấn này mà nói, khi quay lại đối phó với Vân Thiên Hà cũng không còn gì cố kỵ nữa, bởi vậy sau khi phân thân của hắn bị thụ thương mới phải trực tiếp dùng cấm kỵ thuật chạy đến khai mở đạo bình chướng cuối cùng nhằm tiến vào hạch tâm tòa tháp.
Ngao ngao ~~
Tử linh gào rít lên một tiếng, sau khi đẩy lùi được phân thân của Vân Thiên Hà nhưng lại ăn phải ảnh hưởng từ khôn lam chi diễm thiêu đốt khiến cho nó không nhịn được phải kêu lên một trận thảm thiết.
Thế nhưng tử linh này cũng không tiếp tục để ý đến khôn lam chi diễm, mặc cho thân thể bị cháy, vẫn tiếp tục hướng vào bên trong tòa bổn nguyên chi tháp vọt tới, căn bản không thèm để ý đến Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà cũng không cần phải điên cuồng phóng vào trong tháp như tử linh, khi bình ổn lại tâm thần, dẹp đi cỗ ý chí trùng kích kia, lúc này bản tôn của hắn vừa lúc chạy tới cửa ngoài tháp, một đạo quang mang màu xanh nhạt bùng lên, phân thân và bản tôn đã hoàn toàn dung hợp.
Thu hồi lại phân thân, lúc này Vân Thiên Hà mới cảm giác được hậu quả một kích lúc trước, cũng bởi vậy mới chậm rãi bình tức lại.
Bất quá một trận này khiến trong lòng hắn có suy nghĩ, sau này không thể đơn giản phóng xuất phân thân đi a, một khi phân thân bị thụ thương, hắn vô luận thế nào cũng tránh không được bị tổn thương tâm thần, do đó dẫn đến thân thể thương tổn, nếu là gặp phải địch nhân càng mạnh, điều này đối với hắn là cực kỳ bất lợi.
- Sau này có nên tiếp tục để phân thân tại Vu Tinh hạch rèn đúc hay không, mới vừa rồi sử dụng Bạch Hổ tinh cảnh đối địch rất có hiệu quả, không bằng đưa tới Bạch Hổ đế tinh để rèn luyện đi.
Nghĩ tới đây, Vân Thiên Hà cũng không có lập tức đi làm, hắn biết Tân Minh hiện đang rất điên cuồng, rất có khả năng sẽ phá với được đạo bình chướng cuối cùng tiến vào hạch tâm tòa tháp, nếu như để hắn thực hiện được, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vậy hắn cũng không dám trì trệ, thân ảnh như một đạo lưu tinh, cấp tốc đuổi theo tử linh nhắm hướng hạch tâm sâu trong tòa tháp đi tới.
Chỉ là Vân Thiên Hà cũng không biết, thân hắn ở giữa bổn nguyên chi tháp tựa hồ cũng không có bị cỗ lực lượng ba động của tòa tháp gây ra bất luận chút ảnh hưởng nào.
Mà ở bên trong hạch tâm khi Tân Minh vận dụng cấm kỵ thuật Minh Ma Phụ Thân, cả người hắn đang trương lên một cách nhanh chóng.
Hắn hiện tại đã không còn bộ dáng con người, có chăng chỉ còn lại một chút đường viền bên ngoài, giống như một pho tượng ma quỷ dữ tợn, khi phân thân giống như tử linh trên người vẫn còn mang theo khôn lam chi diễm trở về, trong đôi mắt màu huyết hồng của Tân Minh chợt hiện lên một tia sợ hãi.
Thế nhưng đảo mắt nhìn lại bình chướng nơi hạch tâm tòa tháp, Tân Minh lúc này lại đột nhiên rống lên một tiếng thê lương, cố nén nỗi thống khổ bị khôn lam chi diễm thiêu đốt, cắn răng thu lại phân thân vào trong cơ thể bản tôn.
Sau khi thu hồi lại phân thân, một đạo quang hoa màu huyết sắc lập tức lưu chuyển khắp toàn thân hắn kết hợp với một đạo lưu quang màu lam càng khiến cho Tân Minh thống khổ, hắn mạnh mẽ cho bản thân phun ra một búng máu, ngay sau đó thân thể cũng run lên, một cỗ lam sắc hỏa diễm lập tức bị hắn đẩy ra ngoài cơ thể, ngay lập tức thiêu đốt đi cỗ tiên huyết mà hắn vừa mới thổ ra ngoài.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.