Chương trước
Chương sau

Sáng sớm hôm sau.
Bầu trời trong xanh, ánh dương quang chiếu rọi khắp Thanh Long sơn, đám sương bao phủ bên ngoài như khoác thêm một tầng lụa mỏng, tỏa ra quang huy vàng rực, toàn bộ Thanh Long sơn lúc này như một con kim long khổng lồ nằm vắt ngang qua thiên địa, mỹ huyễn tuyệt luân. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Đứng trên đỉnh núi, từ xa quan sát toàn cảnh Thanh Long sơn, Vân Thiên Hà cũng không có tâm tư để cảm khái vẻ đẹp thần kỳ của tạo vật. Hắn dùng Vi Quang Chi Nhãn để nhìn, ở vị trí của Tạo Hóa Thần Điện tràn ngập một khí tức thần bí, đó chính là sản phẩm của tạo hóa sáng tạo nên, cũng chính là khí vận mà chúng sinh đều truy cầu.
Đương nhiên, sự tồn tại của những thứ này, người thường không thể nào nhìn thấy được.
Vân Thiên Hà sau khi mở ra Tàng Long Thiên Môn, mọi người trực tiếp từ trong đó đi tới Thanh Long sơn, nhờ đó đã được chiêm ngưỡng cảnh đẹp thần kỳ ở nơi này.
Thân thể phàm thai sau khi siêu thoát khỏi ràng buộc của thiên địa, mặc dù không có bản lĩnh cưỡi mây đạp gió, nhưng ngự không mà đi, đối với Vân Thiên Hà hôm nay đã đột phá cảnh giới Thiên Cảnh mà nói, cũng không hề quá khó khăn.
Lần đầu ngự không quả thực có chút mới mẻ và kích động. Nếu như Phong Vân Khinh Thể thuật mà Vân Thiên Hà thi triển lúc trước, sau khi chạy được một đoạn cự ly, lại cần phải tiến hành một lần mượn thế lấy đà, như vậy mới không bị suy kiệt khí lực.
Mà nay, Vân Thiên Hà trong lúc hô hấp, cảm giác thấy bản thân hòa hợp cùng với thiên địa thành một thể, thoát ly khỏi lực hấp dẫn của địa tâm, thân thể nhẹ như lông hồng, chỉ cần nương theo một cỗ lực lượng dao động nào đó trong thiên địa, là liền có thể đạp không mà đi, phiêu dật tiêu sái, tùy tâm sở dục, đi lại như gió.
Lĩnh vực mới này, đã khiến vô số võ giả Địa Cảnh phải ngưỡng vọng, dừng lại trước bích chướng ràng buộc vô hình của thiên địa vài chục năm, thậm chí là hơn trăm năm cũng không thể khám phá ra được huyền bí trong đó, khiến thân thể phàm thai siêu thoát ràng buộc, tiến nhập vào lĩnh vực vô thượng nắm bắt khả năng điều khiển lực lượng thiên địa.
Cho nên trên thế gian này, số lượng võ giả Thiên Cảnh cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.
Những người đi theo Vân Thiên Hà trong chuyến đi này, người cảm nhận sâu sắc nhất về sự tiến bộ và trưởng thành của Vân Thiên Hà trong những năm gần đây, chính là Miên Nguyệt.
Miên Nguyệt nhìn Vân Thiên Hà lững thững bước đi trên không trung, thân ảnh tiêu sái, tự tin phiêu dật như gió, trong lòng chung quy vẫn luôn tự hỏi bản thân, đây chính là vị sư đệ kia của mình sao?
Từ một Vân Thiên Hà còn nhỏ yếu mới tới Nguyệt Môn, cho tới bây giờ đã hoàn toàn vượt qua nàng, vượt qua tuyệt đại đa số võ giả phải dừng bước tại Địa Chi Lĩnh Vực đỉnh phong, vẻn vẹn chỉ trong thời gian mười năm, đây quả thực là một loại tốc độ trưởng thành giống như yêu nghiệt. Nàng đã không thể dùng từ sợ hãi để hình dung, chỉ có thể dùng hai chữ chấn kinh để diễn tả những cảm thụ kỳ diệu trong nội tâm đối với hắn.
Đúng vây, chính là chấn kinh!
Miên Nguyệt quay mặt lại, thấy những người đồng bối với mình đi theo phía sau Vân Thiên Hà, mỗi người bọn họ đều nhìn về phía thân ảnh trên không trung kia, ánh mắt cũng giống như của nàng, đều tràn ngập chấn kinh!
Thiên Cảnh Võ Tôn chưa tới ba mươi tuổi, phóng nhãn nhìn khắp thế giới, còn người nào có tốc độ trưởng thành có thể sánh bằng với hắn?
Trong lòng tất cả những người ở đây, thời đại cận hoang đại tan võ nghìn năm kia, nhất định sẽ kết thúc trong tay người này!
...
Vân Thiên Hà sau khi vượt qua mọi người đi tới phụ cận Độc Vụ cốc Thanh Long sơn trước một bước, phát hiện nơi này sau khi Tạo Hóa Thần Điện hiển hiện đã phát sinh những biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Những ao đầm trước kia độc vụ lan tràn, cùng với độc trùng mãnh thú tràn ngập, hôm nay đã hoàn toàn không thấy dấu vết. Bất quá Vân Thiên Hà biết, chúng không phải biến mất, mà là ẩn núp ở trong tối, hiển nhiên nơi này đã được bố trí một đạo cơ quan trận thức thần kỳ, nếu người bình thường dám xông vào, tuyệt đối phải trả giá đắt.
Vân Thiên Hà tiến vào cốc, vừa đi được vài bước, liền có một người thanh niên đột nhiên trống rỗng xuất hiện ở gần đó, đây là một người phụ trách tiếp đón, sau khi nhìn thấy Vân Thiên Hà bèn cung kính thi lễ, rồi dẫn đường cho Vân Thiên Hà.
Người thanh niên nhanh chân tiến lên phía trước, trên suốt quãng đường đi cũng không mở lời, chỉ khi nào đi ngang qua những nơi có chút nguy hiểm thì hắn mới lên tiếng nhắc nhở một chút.
Mãi cho đến khi vào đến sâu trong cốc, rời khỏi đại trận phòng hộ, người thanh niên kia mới hướng về phía Vân Thiên Hà thi lễ, sau đó lại đột ngột hư không tiêu thất.
Trận thức nơi này cũng không biết là ai thiết lập, quả nhiên tinh diệu thần kỳ không gì sánh được, nếu như không có người dẫn đường, hoặc như bằng thực lực bản thân mạnh mẽ phá vỡ, phỏng chừng tuyệt đối sẽ không đi ra ngoài được.
Vào sâu trong cốc, Vân Thiên Hà tiếp tục đi về phía trước, bỗng thấy một lão giả đang đi về phía hắn.
Lão giả này trên đầu có một chiếc sừng rồng, Vân Thiên Hà cũng không có ấn tượng gì về lão, lúc trước trên Yên Liên Phong của Hạ Gia Lạp Sơn cũng chưa từng thấy qua, cho nên trong lòng cảm thấy có phần ngạc nhiên, bèn dùng Vi Quang Chi Nhãn kiểm tra qua.
Nhưng sau khi kiểm tra, Vân Thiên Hà không khỏi động dung.
Chỉ thấy hình ảnh lão giả này sau khi được tinh thần phản chiếu, dĩ nhiên lại tỏa ra một loại bạch quang tinh khiết, nói lên hắn thân mang khí vận của tạo hóa Thánh Đạo khá mạnh mẽ.
Lúc này, lão giả kia tiến lên chào đón, sau khi hành lễ cùng Vân Thiên Hà, bèn dùng một thanh âm có phần trúc trắc nói:
- Các hạ, xin để tiểu lão nhi Cổ Kỳ dẫn đường cho ngài!
Nói xong, hắn đưa tay ra hiệu rồi đi trước một bước.
Vân Thiên Hà theo ở phía sau, vẫn cảm thấy hiếu kỳ, bèn nói:
- Cổ Kỳ tiền bối, ngươi...
Chưa dứt lời, Cổ Kỳ bỗng dừng lại, xoay người nói:
- Các hạ, xin chớ dùng tôn xưng tiền bối, bằng không đó chính là tộc ta bất kính đối với ngài, các hạ xin cứ gọi tên tiểu lão nhi là được!
Vân Thiên Hà nhìn thấy bộ dáng Cổ Kỳ nghiêm tục, liền gật đầu, vừa bước đi vừa nói:
- Cổ Kỳ, ta thấy ngươi mang theo Thánh Đạo khí vận, vì sao lại chưa được hóa rồng?
Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rẽ sang một đường, sau khi đi thêm một đoạn, phụ cận liền xuất hiện một hồ nước trong xanh như ngọc, chỉ thấy nơi này đã neo sẵn một chiếc thuyền hình thức cổ quái, vô cùng mỏng manh, tựa như một chiếc lá cây. Cổ Kỳ sau khi lên thuyền, liền ra hiệu cho Vân Thiên Hà lên theo.
Vân Thiên Hà đứng trên chiếc thuyền nhỏ, phát hiện mặt hồ cũng không phát sinh rung động nhỏ nào, mà chiếc thuyền tựa như một đám mây, dẫm lên cảm thấy rất bềnh bồng nhẹ nhàng, cũng không cần người chèo lái, chiếc thuyền liền tự động trôi đến bờ bên kia hồ nước.
Thuyền trôi trên mặt hồ, chẳng qua cũng chỉ tạo ra một làn sóng gợn, vô cùng nhẹ nhàng an tĩnh.
Lúc này Cổ Kỳ mới trả lời vấn đề Vân Thiên Hà vừa hỏi:
- Các hạ, tiểu lão nhi chính là hậu đại của long nhân bị giáng xuống nơi đây kết hợp cùng với giao nhân mà ra, cho nên huyết thống không thuần khiết, vô pháp hóa rồng. Đáng lẽ chúng ta đời đời ẩn cư nơi này, được Tạo Hóa Thần Điện bảo hộ để có cuộc sống yên ổn. Lần này thần điện hiển hiện, lại trải qua Cực Địa Thánh Hoàng bệ hạ khai đạo sau đó giữ lại, cùng với hậu duệ của Bích Vân gia tộc cùng nhau thủ hộ nơi đây, mong được giải thoát!
Vân Thiên Hà biết, phàm là người có Thánh Đạo khí vận, đều thuộc về Cực Địa Thánh Hoàng quản lý trông nom, Cổ Kỳ nói như vậy cũng hợp tình lý, sự giải thoát mà bọn họ đang mong đợi, chính là một loại giải thoát về tâm linh.
Khi đang nói chuyện, chiếc thuyền nhỏ đã đến được bờ bên kia.
Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rời thuyền, sau khi vượt qua một mảng thạch lâm dây leo vờn quanh, Vân Thiên Hà nhạy bén phát hiện hai bên trái phải đều có hai động quật, vài đôi mắt rất có uy thế đang chăm chú nhìn vào hắn.
Vân Thiên Hà quét mắt nhìn qua, có thể thấy được sát bên mép động quật lộ ra chiếc đuôi rồng đầy lân phiến lục sắc. Đây hẳn là mấy con Độc Long vẫn đóng giữ tại nơi này.
Muốn tới được Tạo Hóa Thần Điện phải trải qua quá trình tương đối rườm rà, đoạn đường này phòng vệ vô cùng nghiệm mật. Khi Cổ Kỳ dẫn Vân Thiên Hà rời khỏi thạch lâm là đã tiến vào chỗ sâu nhất trong cốc, hắn vẫn chưa thấy được bóng dáng của Tạo Hóa Thần Điện.
Sau khi rời khỏi thạch lâm, vị trí sườn núi phía trước có hai con đường bắt chéo nhau, Cổ Kỳ sau khi dẫn Vân Thiên Hà tới nơi này liền dừng lại.
Chỉ thấy phía bên trái trên giao lộ giữa hai con đường hướng về phía sườn núi xuất hiện một lão giả làm da màu xanh, trên da có một tầng hoa văn, chòm râu hoa râm, dánh vẻ già nua, bất quá trên đầu lão giả có một đôi sừng rồng màu bích lục trong suốt vô cùng bắt mắt.
Đợi sau khi lão giả tới gần, Cổ Kỳ bèn giới thiệu:
- Các hạ, vị này chính là sứ giả dẫn đường phụ trách tiếp dẫn ngài tới thần điện, cũng chính là vị trưởng lão duy nhất của Bích Vân gia tộc có mặt tại đây, trưởng lão Hi Đề!
Hi Đề dường như biết rõ Vân Thiên Hà, sau khi hành lễ, bèn nói:
- Các hạ, các phương tới đây đã chờ tại thần điện, mời theo lão long đi vào thôi!
- Làm phiền Hi Đề trưởng lão rồi!
Vân Thiên Hà khách khí nói một câu, liền cáo biệt Cổ Kỳ, theo sau Hi Đề tiến tới sơn đạo phía bên trái.
Trên đường đi lên, Vân Thiên Hà quan sát vị long nhân trưởng lão của Bích Vân gia tộc, chỉ thấy lão long nhân này toàn thân lộ ra một cỗ khí tức tang thương, bèn nói:
- Hi Đề trưởng lão, Bích Vân gia tộc bởi vì Thiên Nguyên Chi Thụ mà bị trục xuất, việc này ta đã được nghe nói, chẳng qua có một chuyện ta vẫn không rõ, sau khi Thiên Nguyên Chi Thụ héo rũ, Di Sinh Giới có còn Thiên Nguyên Chi Thụ hay không?
Nghe thấy lời này, thân thể Hi Đề khẽ run lên, thần sắc nhất thời buồn bã, nói:
- Đáng lẽ lão long không muốn nói, nhưng các hạ đã hỏi, lão long cũng không giấu diếm, Thiên Nguyên Chi Thụ chính là một loại Thần Thụ đoạt quyền của thiên địa tạo hóa, chưa kể đến Thiên Nguyên Chi Quả nó kết ra là hiếm thế trân bảo diệu dụng vô cùng, mà sự sinh diệt của nó, trực tiếp liên quan đến tạo hóa khí vận của chúng sinh Di Sinh Giới. Lúc trước khi Thiên Nguyên Chi Thụ héo rũ, là bởi vì hai đại cao vị Long Tộc cùng với chủng tộc của họ nhiều lần phá hủy phong ấn hư giới, cứ thế khiến cho khí vận Long Tộc dần mất đi, mệnh lý của Long Tộc giảm mạnh, vì bảo vệ bí mật này, bọn họ liền hi sinh Bích Vân gia tộc.
Kỳ thực sau khi chúng ta hạ giới, phát hiện nơi này cũng có thể sinh trưởng Thiên Nguyên Chi Thụ, lúc này chúng ta mới biết được, không chỉ có khí vận Long Tộc bị xói mòn, mà là khí vận của cả Di Sinh Giới cũng bị xói mòn. Vì để thoát khỏi khốn cảnh này, bọn họ liền mưu đồ muốn đạt được khí vận của vùng đất khởi nguyên Long Tộc khi xưa, cho nên mới một mực thực thi kế hoạch nô dịch vùng đất khởi nguyên này. Nhưng hôm nay Tạo Hóa chi chủ xuất hiện, Tạo Hóa Thần Điện cũng hiển hiện, âm mưu của các tộc trên Di Sinh Giới kia nhất định sẽ không thực hiện được!
Khi đang nói chuyện, Vân Thiên Hà đã theo Hi Đề đi một đoạn đường rất dài, đến được đầu còn lại của sơn đạo, Vân Thiên Hà đột nhiên thấy tầm nhìn trước mắt mình chợt mở rộng.
Dưới chân đã không còn đường, mặt còn lại của sơn cốc nơi này là một vách đá dựng đứng, phía dưới có một hồ nước sâu rộng gần nghìn thước, Vân Thiên Hà lúc này nhìn về phía trước, đó là một tòa viễn cổ điện phủ to lớn đồ sộ, huyền phù ở giữa không trung, tầng bên ngoài bao phủ bởi một luồng quang huy thần bí.
Trong lòng Vân Thiên Hà rung động, đây chính là Tạo Hóa Thần Điện sao?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.