Phương pháp tu luyện tứ vị nhất thể của Địa Chi Giới Vực trong Tinh Khung Bí Sách cùng với phương pháp tu luyện bốn tinh tú độc lập trong Vô Lượng Tinh Kinh cũng gần như tương tự nhau. Bởi vì nguyên cớ đó, lĩnh ngộ tu luyện của Vân Thiên Hà về tinh quyết càng lúc càng sâu sắc, hiện nay hắn đang tu luyện ở tầng thứ hai của Địa Cảnh, cũng không phải mất quá nhiều thời gian để lĩnh ngộ ý cảnh của Bạch Hổ Tinh Tú. Trước khi hắn đột phá được Địa Cảnh, hắn cũng đã từng lĩnh giáo qua loại ý cảnh tinh không cuồng bạo hung sát của Bạch Hổ Tinh Tú này rồi. Hiện tại, yếu tố cần thiết để tu luyện tinh tú này, đó chính là thích ứng, đồng thời dung hợp được với ý cảnh tinh không hung lệ tràn ngập sát lục đó. Chẳng qua hắn không biết mình đã bế quan trong Tinh Huyễn Thông Linh động này bao lâu, hắn chỉ biết là dược hoàn phụ trợ Tầm Nguyệt đưa cho hắn đã bị hắn dùng hết. Trong đầu đột nhiên nghĩ tới những hình ảnh dự báo hắn nhìn thấy được khi đột phá Nhân Cảnh, Vân Thiên Hà đã dự định sẽ đi ấn chứng một chút xem có phải thực sự sẽ phát sinh những chuyện đó hay không. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL Vì vậy sau khi xuống khỏi Tinh Huyễn Thông Linh đài đi ra khỏi Thông Linh bí động, Vân Thiên Hà một lần nữa quay trở về Tàng Long đại điện. Sau khi ra khỏi Tàng Long Thiên Môn, Vân Thiên Hà vừa tiến tới vài bước đã gặp An thúc đi ngang qua quảng trường phía trước Tàng Long đại điện. An thúc thấy Vân Thiên Hà xuất quan, bèn cười cười, bước tới ôm quyền nói: - Thiên Hà, chúc mừng cháu, cháu nhanh về thăm nhà một chút đi! Nghe xong lời này, trong lòng Vân Thiên Hà khẽ động, cũng trở nên có chút khẩn trương, không hỏi An thúc vì sao lại chúc mừng hắn, nhanh chóng phi thân chạy về phía chủ điện. Còn chưa tiến vào bên trong sân, Vân Thiên Hà đã nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng cười nói vui vẻ, lúc này Mộng Ly đang lên tiếng: - Không được, không được, cái tên Tiểu Cường không dễ nghe một chút nào, ta tuyệt đối không đáp ứng gọi bảo bảo bằng cái tên đó, hừ hừ! Tầm Nguyệt nói: - Nếu không, chờ khi nào Thiên Hà xuất quan trở về đặt tên cho hài tử đi, dù sao mới có thai được năm tháng, hài tử còn chưa ra đời mà! - Bà bà, bảo bảo lại đang đá con! Tô Tuyết lên tiếng nói, thanh âm trong trẻo tràn ngập ngọt ngào và hạnh phúc. Vân Nương cười ha ha nói: - Lúc trước khi ta mang thai Thiên Hà, tiểu tử kia cũng không an phận như thế, toàn đá ta, cứ thế này xem ra, nhất định sẽ là một tiểu tử mập mạp, ha ha! Mộng Ly nói: - Bà bà, sinh bảo bảo có đau không? - Đương nhiên đau rồi, bất quá chỉ cần nhịn một chút, chờ khi nó sinh ra, trong lòng sẽ vô cùng hạnh phúc. Đến khi nào có bảo bảo con sẽ biết! - Hu hu, ta cũng muốn sinh bảo bảo, thật hâm mộ Tô Tuyết muội muội, chỉ hai ba lần là đã hoài thai, đều do cái tên Thiên Hà đáng giận kia cả... Tầm Nguyệt cả giận nói: - Lúc trước tỷ vẫn còn ít sao, giống như tiểu yêu tinh quấn quít lấy Thiên Hà, không biết đã làm bao nhiêu lần rồi... - Chẳng qua, khi thành thân Túc Dao cùng Tô Tuyết đồng thời tiến vào động phòng, vì sao Tô Tuyết muội muội có thai còn Túc Dao lại không... Tô Tuyết có chút e thẹn nói: - Mấy đêm đó tỷ tỷ đều nhường cho ta, nàng dự định sẽ đem những việc bên ngoài làm cho tốt rồi sau đó mới chuyên tâm ở nhà chăm sóc bảo bảo... Nghe được mấy lão bà nói chuyện ở trong phòng, Vân Thiên Hà đứng trước cửa, trong khoảnh khắc, tâm tình của hắn đột nhiên tràn ngập một cảm giác kỳ quái, một loại cảm giác vô cùng kỳ diệu. Bản thân mình đi tới thế giới này, rốt cuộc cũng đã được làm cha rồi sao? Tâm tình rất kích động, Vân Thiên Hà ngơ ngẩn đứng bên ngoài cửa, lại nhớ tới tình cảnh sau này, không khỏi bật cười hắc hắc. - Ai da... Trong lúc Vân Thiên Hà đang nghĩ đến xuất thần, bất chợt lỗ tai bị người ta véo mạnh, chỉ thấy Mộng Ly không biết đã đứng trước cửa từ khi nào, một tay chống eo thon, một tay véo tai hắn, mắt hạnh trừng lên, hờn dỗi nói: - Đồ quỷ, sao lâu thế hả? - Không phải đã trở về rồi sao, mau buông tay, đau chết ta mất! Vân Thiên Hà vừa cười bồi vừa nói. Mộng Ly nhìn bộ dáng của hắn, lúc này mới buông tay ra, hừ một tiếng, rồi sau đó kéo cánh tay Vân Thiên Hà đi vào trong phòng cười nói: - Tiểu Tô Tô, muội xem ta dẫn ai về cho muội nè! - A... Tô Tuyết đang cùng Vân Nương nói chuyện, vừa xoay lại đã thấy Vân Thiên Hà bị Mộng Ly kéo đến, đang mỉm cười nhìn mình, Tô Tuyết đột nhiên nhận ra bộ dáng mình đang rất khó coi, hơn nữa chỉ mặc mỗi một bộ quần áo, không khỏi e thẹn kinh hô một tiếng, nhanh chóng đem chăn đắp lên người, chỉ lộ đầu ra, trên dung nhanh thanh lệ dâng lên hai đóa hoa đỏ ửng, kiều diễm ướt át tựa như hoa mẫu đơn nở rộ giữa hè. Nhìn thấy bộ dáng e thẹn của Tô Tuyết, trong đầu Vân Thiên Hà không khỏi sinh ra một cỗ ý niệm kiều diễm, nhớ tới đêm động phòng hoa chúc, Tô Tuyết cũng khẩn trương như vậy, vô cùng ngượng ngùng trốn ở trong chăn. Khi hắn cởi xuống y phục trên người nàng, nàng càng khẩn trương nhắm chặt hai mắt, thân thể không ngừng run rẩy, vẫn là Vân Thiên Hà chủ động tiến công, mới khai phá được hai tòa núi ngọc mềm mại cùng với vùng đất bí ẩn của nữ tử. Đến vài lần sau đó, tuy rằng Tô Tuyết đã thích ứng được với khoái cảm của hoan ái, nhưng khi ở trên giường nàng vẫn e thẹn không thôi, thậm chí không dám kêu ra thành tiếng, không giống như Mộng Ly, khi ở trên giường chả khác nào một tiểu dâm phụ đòi hỏi vô độ, khiến Vân Thiên Hà suýt chút nữa không chống đỡ nổi. Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu, Vân Thiên Hà đã thấy Mộng Ly đang dùng một ánh mắt là lạ nhìn hắn, sóng mắt long lanh, ẩn hàm một loại khát vọng, khiến trong lòng Vân Thiên Hà vô cùng ngứa ngáy. Không dám nhìn nhãn thần khiêu khích kia của Mộng Ly, nhanh chóng xoay người đi tới bên giường, nhìn khuôn mặt e thẹn đỏ ửng của Tô Tuyết, hắn nhẹ nhàng vén góc chăn nàng đang nắm chặt, nhìn vào cái bụng đang dần to lên của nàng, nhất thời không biết nên nói gì cho phải. Một loại cảm giác huyết mạch tương liên dâng lên, khiến Vân Thiên Hà không tự chủ được vươn tay ra muốn sờ vào, nhưng chỉ nghe chát một tiếng, Mộng Ly đã đập vào tay hắn, trừng mắt nói: - Không được động tay động chân, Tô Tuyết muội muội đang có bảo bảo, huynh không có gì muốn nói với nàng sao? Vân Nương nhìn thần sắc Vân Thiên Hà cười nói: - Hà Nhi mấy ngày nữa là đã làm cha rồi, nên khó tránh khỏi tâm tình kích động, Ly Nhi con cũng đừng làm khó nó nữa! - Hừ, đồ đầu gỗ! Mộng Ly hung hăng véo hắn một cái, quay mặt đi, ôn nhu nói vuốt ve bụng Tô Tuyết, nói: - Bảo bảo, ta thấy người cha đáng ghét của con không quan tâm con, vậy để đại nương quan tâm con, mỗi ngày cùng con trò chuyện, hẳn là con sẽ rất vui vẻ! Vân Thiên Hà vốn cũng muốn cảm nhận bảo bảo một chút, nhưng lúc này bên ngoài truyền đến một loạt tiếng bước chân, lỗ tai Vân Thiên Hà giật giật, bèn bỏ tay xuống. Chỉ chốc lát sau, Mạt Nhi tiến vào, nói: - Đại nương, Túc Dao tỷ tỷ đã trở về, còn dẫn theo hai vị trưởng lão Thiên Quỷ sơn, nói rằng có chuyện muốn tìm tỷ phu! Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn của Mạt Nhi lộ vẻ sùng bái, chớp chớp mắt nhìn Vân Thiên Hà, từ vài năm trước khi ở kinh thành nàng đã rất sùng bái hắn, hôm nay dù đã qua nhiều năm, phần sùng bái đối với hắn trong lòng nàng, chỉ tăng chứ không giảm. Vân Thiên Hà nghe thấy vậy, liền ôn nhu nói với Tô Tuyết: - Nghỉ ngơi cho tốt, ta ra ngoài xem sao! Nói xong liền hôn lên trán Tô Tuyết hôn một cái rồi ra khỏi phòng. Tô Tuyết đỏ mặt, thần tình ngọt ngào si ngốc nhìn hắn rời đi, còn Mộng Ly thì bất mãn bữu môi, trong lòng thầm mắng tên gia hỏa này thật bất công. Vân Thiên Hà ra khỏi phòng Tô Tuyết, xuyên qua hành lang tiến vào phòng khách, liền thấy hai vị trưởng lão Ô Lan cùng Ngả Nhã Na, còn có hai trưởng lão đến từ Huyễn Vụ Tộc đang dùng trà, Túc Dao ngồi ở một bên. Thấy Vân Thiên Hà tiến đến, mấy người liền đứng lên, mỉm cười nói: - Nghe nói thiếu phu nhân hoài thai, chúc mừng thiếu chủ! Vân Thiên Hà hài lòng gật đầu nói: - Mấy trưởng lão khách khí rồi! - Kỳ thực, lần này chúng ta đặc biệt từ Thiên Quỷ sơn tới, chủ yếu có vài chuyện muốn thương nghị cùng thiếu chủ, chuyện thứ nhất là tộc nhân Quỷ Hạp trúng cổ độc, sau khi cẩn thận cứu trị, hiện tại hơn phân nửa đã được chữa khỏi, chuyện thứ hai đó là từ nửa năm nay, thiên hạ đại loạn, sinh linh đồ thán, tân hoàng đế Đại Đường ngu ngốc vô đạo, đã bị Trường Sinh giáo đoạt quyền lực biến thành một con rối, hôm trước thành viên của Thiên U Ám Điện cũng tham dự trong đó, ra lệnh thi hành chính sách tàn bạo, phát lệnh truy nã bắt giết tộc nhân Linh tộc cùng Cổ Vu tộc, hơn nữa hiện giờ những thế lực này cũng đã bắt đầu tiến hành thẩm thấu đến nơi này, tình hình đã khá khẩn cấp. Chuyện thứ ba, chính là Thiên Tháp cùng Thiên U Ám Điện liên hợp với Trường Sinh giáo, chuẩn bị cướp lấy đế mạch chi thực của Đông vực. Bọn chúng đã chính thức khai chiến với Thiên Tây Lý Quỳnh Sơn và Hoa Thần Chính Giáo, mà những thế lực này vốn đều do Tinh Tông di lão thành lập nên, nếu như muốn ngưng tụ đoàn kết họ lại để cùng nhau đối kháng, vẫn còn cần thiếu chủ tự thân xuất mã mới được! Vân Thiên Hà nghe xong, có một số việc hắn sớm đã nghĩ tới, nhưng có một số việc thì hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn, thiên hạ Đại Đường đã loạn rồi. Nghĩ đến then chốt trong đó, Vân Thiên Hà quay sang nhìn Túc Dao nói: - Hiện tại Đại Đường Quốc đã loạn đến mức độ nào rồi, Viêm Hoàng trong khoảng thời gian này đang làm gì? Túc Dao nói: - Từ sau khi nhị hoàng tử dùng một phần chiếu thư không biết có được từ đâu để đoạt hoàng vị, cũng phế đi vị trí thái tử của đại hoàng tử, sau đó lại đề bạt trọng dụng những thần tử bên phe phái mình. Ngay sau đó, Túc Tĩnh Vương đang nắm giữ ba châu ba đảo ở Đông Bắc cũng tự mình xưng đế, hiện tại Túc Tĩnh Vương đang dẫn quân Tây tiến, nhanh chóng chiếm lĩnh Biên Châu và đại bộ phận lãnh thổ Định Châu, áp sát tới Tuyên Châu. Mà hoàng đế hiện tại, căn bản không hề triệu tập quân đội tổ chức phản kháng, kỳ thực chẳng khác nào chắp tay dâng lãnh địa lên cho vị Tĩnh hoàng đế kia, có lẽ ý định là lấy danh nghĩa hoàng đế chính thống của Đại Đường Quốc, không ngừng cắt nhường lãnh thổ cho Tĩnh hoàng đế, trợ giúp Tĩnh hoàng đế thực hiện dã tâm hoán đổi triều đại, những phương diện này, đều có bóng dáng của Thiên U Ám Điện cùng Thiên Tháp! Túc Dao dừng một chút, lại nói: - Chẳng qua gần đây, Trường Sinh giáo cùng Thiên Tháp đã nảy sinh một số mâu thuẫn, hình như bởi vì Trường Sinh giáo muốn có được một đầu mối trọng yếu ở chỗ Thiên Tháp, mà Thiên Tháp lại không muốn đem vật này đưa cho Trường Sinh giáo, cho nên song phương có phần không hòa thuận, bất quá Thiên U Ám Điện đã đứng ra dàn xếp, hiện tại Tình Báo doanh Viêm Hoàng cục đang toàn lực theo dõi sự kiện này! - Vậy phía nam người của Địa Môn cùng Nhật Tông có động tĩnh hay không? Vân Thiên Hà hỏi. - Phía nam ngoại trừ Định Hải Quân Nam Hải đánh chiến liên miên với Thần Thụ Quốc, tại vùng Sở Châu cùng Mai Châu cũng liên tiếp có quân đội điều động hướng về Thanh Châu, theo tình báo mà Tình Báo doanh dò xét được, Mạc Thị dưới sự ủng hộ của Địa Môn cùng Nhật Tông, dường như cũng có ý định tự mình xưng đế. Hiện tại kinh thành đã vô cùng hỗn loạn, từ sau khi nhị hoàng tử thượng vị, một số trọng thần không phục sự thống trị của hắn đã bị hãm hại. Trong triều đình, thế lực vốn ủng hộ hoàng đế cùng đại hoàng tử trên cơ bản đều tan vỡ sụp đổ, nhất là Bắc Hầu Phủ, là thế lực đầu tiên bị hãm hại, hiện tại Đồ nguyên soái cùng người nhà đã bị điều về Lợi Châu, bất quá binh quyền Bắc quân Hầu gia vẫn nắm giữ không buông, hơn nữa còn có Viêm Hoàng cục âm thầm phối hợp, hoàng đế cũng không làm gì được! Túc Dao nói. Vân Thiên Hà thật sự không ngờ, Đại Đường Quốc hôm nay đã tới nông nỗi này, trong lòng thầm thở dài một tiếng, suy nghĩ một chút rồi hỏi: - Đại hoàng tử hạ lạc ở đâu? Túc Dao nói: - Đại hoàng tử sau khi bị một phong chiếu thư đoạt mất ngôi vị hoàng đế, lúc đầu mang theo một ít thân nhân hoàng thất ly khai kinh thành, trên đường đi gặp phải truy sát của Trường Sinh giáo, bất quá có Sát Thủ doanh âm thầm viện trợ, hiện tại đã bình yên tới được Lợi Châu. Mặt khác, đại hoàng tử lần này cũng đem theo ngọc tỷ truyền quốc cùng với đế ấn ra đi, bởi vì không có những thứ này, hoàng đế hiện tại cũng sống không yên ổn, rất nhiều mệnh lệnh không thể nào đưa ra được, châu phủ các nơi cũng không nghe lệnh, hiện tại thế cục vô cùng hỗn loạn! - Phong chiếu thư này thực đã nằm ngoài dự liệu của ta, rốt cuộc chuyện gì xảy ra, nhị hoàng tử sao có thể bằng một chiếu thư mà đoạt đi hoàng vị? Túc Dao nói: - Phong chiếu thư này chúng ta cũng không nghe được bất kì chút tin tức nào. Chính là khi hoàng đế còn sống, đã từng sai Dư Khánh đi tới hoàng lăng ở Đại Đông sơn, người của chúng ta cũng có lưu ý nhưng không tra ra đầu mối gì. Không ngờ ngày thái tử đăng cơ, phong chiếu thư này lại đột ngột xuất hiện, khiến cho quần thần trở tay không kịp, nội dung trong chiếu thư, hoàng đế muốn đem đế vị nhường ngôi cho huyết mạch thứ tử Cơ thị, mà vừa vặn họ của hoàng hậu là họ Cơ, cho nên nhị hoàng tử lợi dụng sự xảo hợp này, thuận lợi leo lên đế vị! Vân Thiên Hà lắc đầu nói: - Nói vậy, hoàng đế đã biết Thánh Hoàng huyết mạch trong Quỷ Cốc xuất hiện. Hắn biết bản thân thái tử không có khả năng bảo vệ được đế mạch chi thực, nên mới để lại chiếu thư nhường ngôi cho Cơ thị, không ngờ lại bị nhị hoàng tử xỏa hợp chiếm tiện nghi! Ô Lan trưởng lão nói: - Kỳ thực sau chuyện đó, khai quốc hoàng đế Đại Đường Quốc Đường Chấn Nam cũng đã đi tới Thiên Quỷ sơn, quỳ ở trước Thiên Quỷ động thỉnh tội với Quỷ Hoàng. Lúc đó chúng ta đã được biết nguyên nhân lối ra của Quỷ Cốc lại bị phong ấn và nguyên nhân thực sự việc Đường Chấn Nam phản bội. Hiện tại nghĩ lại, thực sự khiến người ta thổn thức, không ngờ chúng ta lại hiểu lầm Đường Chấn Nam hơn hai trăm năm! - Người này vẫn còn sống sao? Vân Thiên Hà vô cùng kinh ngạc nói. Ô Lan đáp lời: - Kỳ thực, đây sớm đã là một bố cục mà Vân Ly Huyền Thiên bày ra từ rất lâu về trước, một diệu cục để đối kháng cùng với thế lực cường đại của Di Sinh Giới, hắn đã một mực chờ một biến số xuất hiện, mà biến số kia, chính là ngươi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]