Tửu bảo được tiền thưởng, tất nhiên cực lực nịnh bợ.
Thế nhưng suy nghĩ một hồi, lại bất đắc dĩ nói:
- Xin lỗi khách quan, tiểu nhân sinh sống tại địa phương Long Sơn Quận này, từ trước tới nay chưa từng nghe nói địa phương nào tên là Sắc Vi Thôn!
Vân Thiên Hà nhíu mày suy nghĩ một chút, lại nói:
- Vậy ngươi có biết người nào am hiểu chế tạo con rối?
Nói xong, lại ném mấy văn tiền lên bàn.
Túc này tửu bảo cũng biết xấu hổ không cầm, vỗ đầu suy nghĩ.
Lúc này đột nhiên nghe được bên ngoài truyền tới tiếng thét to của một vị lão giả, nhất thời nhãn thần sáng lên, lập tức cầm mấy văn tiền cho vào túi, chạy nhanh ra khỏi cửa.
Chỉ chốc lát liền thấy tửu bảo trở về, phía sau hắn còn dẫn theo một vị lão ông bán hàng rong tóc bạc trắng, vóc người gày gò, nịnh nọt đi tới trước mặt Vân Thiên Hà nói:
- Khách quan, lão đầu này bình thường ở chỗ này bán một ít đồ chơi nho nhỏ, con rối cũng có, cũng là thợ khéo tốt nhất, ngươi hỏi hắn một chút hẳn là sẽ biết được!
Vân Thiên Hà quay đầu về phía lão ông, lại nhìn con rối và một ít đồ dùng biểu diễn trong hộp của hắn, lấy ra một ngân bính tử đưa cho lão ông, nói:
- Lão bá, ngươi có biết tại vùng này có địa phương nào tên gọi là Sắc Vi Thôn?
Lão ông không dám tiếp nhận tiền của Vân Thiên Hà, chỉ lắc đầu nói:
- Lão hán không biết, ngươi muốn hỏi thôn nào giỏi về mộc nghệ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1228011/chuong-497.html