Trong Quỷ Cốc không có nóng lạnh, ban ngày và đêm tối chung quy dài hơn một chút so với bên ngoài, ở đây thời gian dài khiến cho mọi người luôn luôn không cảm nhận được thời gian trôi qua.
Dưới sự chủ trì của Cơ Trường Không, tất cả mọi người trong cốc đều rất nhiệt tâm, nhất là mấy người cao to Man tộc, từng người từng người khiêng đá chặt gỗ, bận rộn giúp Vân Thiên Hà dựng một căn nhà nhỏ, trên mặt bọn họ thượng xuyên nở nụ cười ngây ngô hàm hậu.
Trải qua mấy ngày lao động hăng say, một gian nhà đơn giản mộc mạc phía sau núi, phân chia thành mấy căn phòng khác nhau đủ cho một nhà bốn người sinh sống, trong phòng có đầy đủ đồ dùng sinh hoạt thường ngày, Cơ Trường Không an bài mười phần chu đáo.
Khi trời đã tối, mọi người vẫn nhu cũ không cảm giác mệt mỏi.
Trên bầu trời không nhìn thấy một tia ánh sáng trăng sao, hình như ánh sáng trăng sao bên ngoài đều đã bị phiến không gian Quỷ Cốc thần bí này che đậy, rồi tới buổi chiều, tạo một loại cảm giác áp lực.
Đây là lần đầu tiên Vân Thiên Hà vượt qua một đêm không có ánh sáng trăng sao trong Quỷ Cốc, để hắn có chút không quá thích ứng đêm tối.
Một gian nhà mới, trải qua xảo tượng Linh tộc xử lý, không hề tỏa mùi gỗ mới, trong phòng cũng bố trí rất nhiều tảng đá kỳ dị phát sáng giống như trong Quỷ Hoàng điện, vì vậy ban đêm không cần đèn đuốc cũng có thể khiến cho toàn bộ gian nhà tương đối sáng sủa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227981/chuong-467.html