Vân Thiên Hà không thèm để ý tới hai tên đại hán ít nhất cũng không thể hoạt động bình thường năm ba ngày, thấy trung niên nhân và hai người thanh niên vẫn đứng trên đường, nhìn tư thế biểu tình, trong lòng cười nhạt.
Hắn đảo mắt nhìn thấy một vị đại thẩm đang bán đồ nướng, liền qua tới, cầm mấy quả trứng nói:
- Đại thẩm, ta dùng trứng gà đổi năm của khoai nướng được không?
- Được!
Vị đại thẩm cười ha hả, nàng vừa thấy Vân Thiên Hà mua trứng gà của tiểu cô nương, hẳn người này tương đối tốt bụng, vì vậy rất sảng khoái gói lại năm củ khoai nướng cho Vân Thiên Hà.
Vân Thiên Hà tiếp nhận khoai nướng, để vị đại thẩm kia dựa theo giá bán khoai của chính mình lấy trứng, vị đại thẩm này chỉ lấy năm quả trứng liền gật đầu, Vân Thiên Hà tiện tay cầm lấy năm quả trứng, kín đáo đưa cho vị đại thẩm kia, rồi để khoai nướng vào rổ, sau đó rời đi.
- Tiểu ca, ngươi đây là…
Vị đại thẩm kia thấy Vân Thiên Hà dĩ nhiên đưa cho nàng mười quả trứng, nhất thời kinh hãi, đang muốn gọi trở lại, nhưng thấy Vân Thiên Hà đã bỏ đi rồi, không thể làm gì khác hơn là lẩm bẩm nói:
- Thực sự là người tốt, dùng phương thức này khiến cho mọi người không nghĩ hắn bố thí!
Vân Thiên Hà dạo quanh phụ cận một vòng, chỉ thấy ba người kia vẫn tiếp tục giữ tư thế cũ, còn có biểu tình ngáp ngắn ngáp dài, trong lòng nghĩ buồn cười, lập tức hướng về phía một cụ ông bán hàng rong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227942/chuong-428.html