Trong đêm đen, một màn phát sinh trong thành Yên Vân, cũng vẻn vẹn chỉ là dành cho màn đem một bản nhạc đệm nho nhỏ. Cũng giống như một viên sỏi nho nhỏ ném vào mặt hồ mùa thu yên tĩnh, chỉ tạo nên được một làn sóng rung động nhỏ nhỏ, rất nhanh liền khôi phục nguyên trạng.
Trong một rừng cây thưa thớt bên ngoài thành Yên Vân.
Lúc này, trong rừng cây, một đống lửa cháy mạnh, bốc lên ngọn lửa hừng hực bốc cao, trên đống lửa còn có một con thỏ đang nướng, chảy mỡ vàng ruộm.
Vân Thiên Hà nhặt một khối củi gỗ, nắm khối củi ném vào trong đống lửa, trong đống lửa nhất thời vang lên tiếng lách tách nho nhỏ.
Sau khi Cô Diệt nuốt vào một viên dược hoàn Vân Thiên Hà đưa cho, lúc này thương thế đã khôi phục rất nhiều, đợi vận công hồi lâu, cảm giác toàn thân không còn đau đớn, lúc này mới thu công.
Lúc này thỏ nước đã chín, Vân Thiên Hà lấy ra, dùng chủy thủ cắt thành hai nửa, ném một nửa cho Cô Diệt, liền cầm phần của mình thoải mái ăn.
Cô Diệt tiếp nhận thịt nướng, liếc mắt nhìn Vân Thiên Hà, lập tức tháo khăn che mặt màu máu xuống, không chút khách khí ăn uống ngon lành.
Lúc Vân Thiên Hà ăn thịt thỏ, dùng khóe mắt hơi liếc nhìn dung mạo Cô Diệt sau khi đã tháo khăn che mặt, xem người này cũng chỉ tầm hai mươi tuổi, bất quá tướng mạo tương đối ôn hòa, cũng không lãnh khốc như trong tưởng tượng, ai có thể nghĩ đến hắn lại là một sát thủ máu tanh.
Lúc Cô Diệt ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227878/chuong-364.html