BChỉ là chuyện của mấy con ngựa, các nàng không suy nghĩ quá nhiều.
Sau khi Tầm Nguyệt lấy lại tinh thần, cảm thấy giật mình vì ngựa của Vân Thiên Hà cư nhiên lại là mã vương thú, cũng khó trách ngựa của hai thúc chất các nàng trước mặt mã vương thú lại nhu thuận nghe lời tới như vậy.
Nhiên Nguyệt cũng lấy lại tinh thần, thu liễm vẻ xấu hổ trong nháy mắt, thấy Vân Thiên Hà tựa hồ không có dự định trả lại nguyệt phách ngọc, rõ ràng là muốn chiếm làm của riêng.
Lập tức thần sắc Nhiên Nguyệt có chút không đồng ý, trầm giọng nói:
- Công tử, lẽ nào ngươi định giữ cho mình, vật bản môn đánh rơi chưa được môn chủ cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được sử dụng, nếu như ngươi không trả,
Trong lòng Vân Thiên Hà dự định tốt xấu thế nào cũng muốn học thuộc bản công pháp luyện tạng này, phải biết rằng công pháp luyện tạng là thứ hiện tại hắn rất bức thiết nhất. Thực lực của hắn đang dừng lại tại giai đoạn Tiên Thiên, nhưng lại không có công pháp tu luyện đối ứng, loại dày vò này hắn đã sớm không thể chịu đựng được rồi.
Mà hôm nay rất may mắn lấy được một bộ công pháp luyện tạng, hắn tự nhiên sẽ không khách khí với Nhiên Nguyệt, thuận miệng nói:
- Bí chủ hiện tại của Nguyệt Tông, ta nhớ kỹ hình như phải xưng hô ta một tiếng sư đệ, ngươi cũng phải xưng hô ta một tiếng sư thúc tổ, như vậy cho dù khối nguyệt phách ngọc này có là vật Nguyệt Tông, ta hiện tại đã sớm tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227849/chuong-335.html