Chương trước
Chương sau

Vân Thiên Hà nói:
- Nếu các vị không chịu nói rõ ý đồ đến đây, vậy thì mục tiêu của hai bên tương đồng, như vậy hãy xem thủ đoạn của mỗi người, thứ không phụng bồi, Linh Toa, chúng ta đi!
Nói xong, Vân Thiên Hà liền nắm bàn tay Đường Linh Toa, chuyển sang một phía chuẩn bị lên núi.
- Ai, ngươi chờ một chút!
Lúc này nữ tử yêu mị bước về phía trước hai bước, gọi Vân Thiên Hà lại, nói:
- Chuyến đi này của chúng ta chủ yếu là để săn tìm ba mươi sáu viên xà tinh đan và bốn mươi chín mật tinh xà, còn có một gốc cây tam diệp ngân liên, là những thứ dùng để cứu người, hẳn là không xung đột với thứ ngươi muốn tìm kiếm gì đó!
Nói xong, con mắt nữ tử yêu mị nháy nháy, mang theo vẻ phong tình vạn chủng nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Không bằng, chúng ta kết bạn cùng đi, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau, ý ngươi thế nào?
- Nữ nhân này thực giảo hoạt, Thiên Hà…
Đường Linh Toa thấy nữ tử yêu mị này luôn nhìn Vân Thiên Hà với vẻ câu dẫn, trong lòng cảm thấy không thoải mái.
Mà Vân Thiên Hà lại xua tay áo, nói với nữ tử yêu mị:
- Ngươi đã quên nói trên đỉnh Ác Xà Phong có một con song đầu xích quan xà tồn tại, chúng ta đối với việc săn giết xà vương không có hứng thú!
Dừng lại một chút, Vân Thiên Hà đạm mạc liếc mắt nhìn nữ tử yêu mị, nói:
- Mặc khác, ngươi không cần dùng loại phương thức thấp kém này với ta, có thể sẽ có tác dụng với nam nhân khác, nhưng đối với ta mà nói, chỉ làm ta càng cảnh giác dụng tâm kín đáo của ngươi!
- Hừ!
Đường Linh Toa thị uy liếc mắt nhìn nữ tử yêu mị, liền kéo cánh tay của Vân Thiên Hà, hai người tiếp tục đi lên núi.
Nữ tử yêu mị thấy mị thuật của mình cư nhiên không có tác dụng gì đối với Vân Thiên Hà, lúc này có chút nổi giận, giậm giậm chân đi trở về, lẩm bẩm nói:
- Thực sự là một tên đầu gỗ không biết phong tình, tức chết ta rồi!
- Thần hồn, ý chí của người này cực kỳ cường đại, ngay cả ta cũng cảm thấy không bằng, mị thuật của ngươi đối phó với võ giả bình thường còn có chút tác dụng, nhưng đối với người này, tự nhiên không có kết quả gì, chỉ làm ta cảm thấy kỳ quái chính là, ta cư nhiên không nhìn ra được tu vi sâu cạn của hắn!
Trung niên nhân mặt đỏ vuốt bộ râu dàu nói:
- Nếu tương ứng với thần hồn và ý chí thì chỉ có võ giả ngoài Tiên Thiên mới đạt tới, thế nhưng nhìn hắn chỉ tầm mười chín tuổi, thực sự làm người ta không thể tin tưởng!
- Cái gì, mười chín tuổi đã là cường giả Tiên Thiên, hoặc là Tông Sư càng mạnh hơn?
Thanh niên mặt đen nghe được lập tức biến sắc, quả thực không thể tưởng tượng nổi, nhãn thần nhìn về phía Vân Thiên Hà rời khỏi, dần dần có chút xuất thần.
Nữ tử yêu mị hít sâu một hơi, nói:
- Ta còn tưởng hẳn chỉ là một võ sư bình thường, nguyên lai…
Vừa nói, tròng mắt của nàng vừa vòng vo chuyển động, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Trung niên nhân mặt đỏ nhìn thanh niên nói:
- Hoắc Dương, ngươi hiện tại hẳn là kiến thức được rồi, thiên hạ kỳ tài xuất hiện lớp lớp, ngươi hiện tại hai mươi tuổi đạt tới Võ sư cấp chín, cho dù tại toàn bộ Vân Quốc cũng có thể coi như đệ nhất thiên tài thiếu niên, thế nhưng hiện tại ngươi bước vào hàng ngũ thanh niên, còn hơn người kia một tuổi, sự chênh lệnh giữa hai người các ngươi, thực sự quá xa rồi, ngươi cần phải nỗ lực nhiều hơn không thể mang theo tâm lý kiêu ngạo tự mãn!
- Rõ, Đức Khoa thúc thúc, xem ra kiến thức của ta thực sự quá chật hẹp rồi, ta nhất định phải nỗ lực hơn nữa!
Vẻ mặt Hoắc Dương kiên định nói, thế nhưng nhãn thần một lần nữa nhìn về phía Vân Thiên Hà rời đi, trong lòng lại đang suy nghĩ:
- Thực sự đáng tiếc, ta đã mất đi tư cách truy cầu nữ tử mỹ lệ kia!
- Đức Khoa thúc thúc, chúng ta có nên đi theo bọn họ vào trong núi hay không, xem bọn họ không giống như tới nới này tìm tam diệp ngân liên, cũng không giống như đến tìm song đầu xích quan xà vương kia, rốt cuộc bọn họ tới nơi này làm cái gì?
Nữ tử yêu mị hiếu kỳ hỏi.
- Có thể, bọn họ đoạn truyền thuyết Ác Xà Phong kia thuật lại, chúng ta đi xem!
Trung niên nhân mặt đỏ đứng lên, liền bước về phía thâm sơn.
Sau đó Hoắc Dương và nữ tử yêu mị có chút không giải thích được, đuổi theo nói:
- Đức Khoa thúc thúc, Ác Xà Phong này có truyền thuyết gì, thế nào ta chưa từng nghe nói qua?
Trung niên nhân mặt đỏ vừa đi, tựa hồ lại hồi tưởng, nói:
- Điều này cũng là do thúc phụ từng nói cho ta biết, Ác Xà Phong này từng có một đoạn cố sự, nguyên bản ban đầu nơi đây cũng không gọi là Ác Xà Phong, nguên nhân vì Cửu Thải Yên Liên trong truyền thuyết mới có cái tên này.
Cửu Thải Yên Liên kia là một loại thần vật được lưu lại từ thời đại thượng cổ, có người nói bất luận người hay linh thú, chỉ cần ăn được tim của yên liên (sen) này sẽ nhận được một lần cơ hội thoát thai hoán cốt, tăng thêm thọ nguyên trăm năm.
Chỉ là sau đó nơi này từng có mấy vị cao thủ Võ Thánh tìm tới, bọn họ muốn trong lúc còn sống phục dụng tim yên liên tia tăng duyên thọ đột phá, vì vậy đã ở lại nơi này một đoạn thời gian, nhưng chỗ sinh trưởng của yên liên, có một con thánh thú ngân long và một con cửu đầu giao hoang xà cường đại thủ hộ, bọn họ liên tục đại chiến mười ngày mười đêm, mấy cao thủ Võ Thánh, còn có một vị Võ Tôn liên hợp lại cũng không địch được hai thánh thú kia, cuối cùng toàn quân bị diệt, mà Yên Liên Phong cũng bị hủy hơn phân nửa, sau đó Cửu Thải Yên Liên triệt để biến mất, ngay cả hai con thánh thú kia cũng biết mất không còn vết tích.
Thẳng cho tới tận khi nơi này xuất hiện rất nhiều rắn độc, sau đó nhiều người nghe được truyền thuyết này muốn tìm tới điều tra nghiệm chứng, nhưng nơi đây đàn rắn độc quá lớn, hậu nhân không thể nào đếm hết được, mà càng giết rắn độc lại càng xuất hiện nhiều hơn, càng dần càng tràn lan, đại vu sư chúng ta nói nơi này bị hạ trớ chú, để tránh cho hung xà tiếp tục sinh sôi nảy nở, nguy hại bách tính Xuất Vân Quốc, sau đó truyền thuyết này đã bị tận lực phủ bụi, dần dần Ác Xà Phong trở thành một nơi rất ít người tìm tới, như vậy truyền thuyết đó cũng theo thời gian dần dần bị quên lãng.
- Nguyên lai nơi này còn có một đoạn truyền thuyết như vậy, chỉ là tam diệp ngân liên xác thực có ở nơi này, vu nữ tỷ tỷ muốn chúng ta tới đây tìm kiếm, vậy nàng cũng nhất định biết việc này rồi, chỉ là nàng vì sao lại không nói cho chúng ta biết?
Hoắc Dương không giải thích được hỏi.
Đức Khoa nói:
- Đại vu sư từng nói nơi này bị hạ trớ chú, là bởi vì rắn độc tại nơi này càng bị giết nhiều lại càng sinh sôi nhanh hơn, nhưng sau khi truyền thuyết kia bị phủ bụi, ơ đây đã có rất ít người lui tới, mà số lượng rắn độc sinh sôi ngược lại bắt đầu giảm xuống, thậm chí số lượng dần dần ít đi, vì vậy điều này càng chứng minh việc đại vu sư nói nơi này bị trớ chú, tự nhiên là người biết đến càng ít càng tốt.
- Vu nữ không nói cho các ngươi cũng là vì sợ các ngươi truyền lưu chuyện này ra ngoài, khiến cho rất nhiều người nổi lòng tham đối với Cửu Thải Yên Liên đã biến mất trong truyền thuyết, ngược lại kích thích rắn độc sinh trưởng tràn lan, hại tới bình dân bách tính sinh sống xung quanh khu vực này!
Nữ tử yêu mị suy nghĩ một chút nói:
- Đức Khoa thúc thúc, người nói hai vị kia có thể là nghe được truyền thuyết đó nên mới chạy tới nơi này tìm kiếm Cửu Thải Yên Liên đã biến mất đó hay không?
- Điều này ta cũng không thể xác định được, chúng ta đi xem bọn họ rốt cuộc tìm cái gì?
Nói xong, trung niên nhân mặt đỏ không nói, tiếp tục đi lên núi.
Vân Thiên Hà và Đường Linh Toa càng tiến vào trong thâm sơn, trên đường càng gặp phải nhiều đàn rắn độc hơn, tuy rằng Đường Linh Toa đã thích ứng với hoàn cảnh rắn độc hàng đàn này, thế nhưng nhiều độc xà như vậy, vẫn làm cho nàng cảm thấy bồn chồn.
Thậm chí ngay cả Vân Thiên Hà nhìn thấy đàn rắn độc rập rạp như vậy cũng không khỏi da đầu tê dại. Mùi tỏa ra từ quần áo trên người bọn họ có thể làm cho rắn độc bình thường tránh lui, thế nhưng những xà tinh thú cường đại một chút sẽ khởi xương công kích đối với bọn họ.
Vân Tru ra khỏi vỏ, trên cơ bản là một kiếm chém chết xà tinh thú lao tới, mà Đường Linh Toa huy vũ Long Cân Tiên, một tiên nếu như không đánh tới điểm bảy tấc trên thân rắn, cư nhiên cũng có thể một kích mất mạng, xem ra uy lực của Long Cân Tiên cũng không thể nào coi thường.
Bất quá cho dù số lượng xà tinh thú có nhiều một chút, nhưng cũng không phải bị hai người Vân Thiên Hà hấp dẫn hết, Vân Thiên Hà cảm ứn được, có người theo đuôi bọn họ tới đây, khoảng cách cũng không quá xa, mấy người này đã hấp dẫn một chút lục chú ý của đám xà tinh thú, huống hồ mục đích của bọn họ tới đây chính là giết rắn lấy tinh nguyên đan và mật rắn.
Đúng lúc này, khi Vân Thiên Hà chém giết một con xà tinh thú, chuẩn bị tiếp tục đi về phía trước, đột nhiên có một cỗ khí tức cường đại áp bách tới, trong lòng Vân Thiên Hà cảnh giác, liền nhắc nhở Đường Linh Toa:
- Cẩn thận, gân đây đã xuất hiện ngụy linh thú rồi!
Đường Linh Toa nắm chặt Long Cân Tiên, nàng đứng bên cạnh Vân Thiên Hà, hơi nghiêng người quan sát động tĩnh hai bên, chỉ là khi bọn họ đi qua một dãy đại thụ rập rạp, Đường Linh Toa cảnh giới trên cây có độc xà, lại phát hiện trên thân cây có một ít ký hiệu kỳ quái, không hỏi hiều kỳ nói:
- Thiên Hà, trên cây kia hình như có một chút ký hiệu, chính giữa còn có đồ án hai hình tam giác, cảm giác rất quen thuộc!
- Hình tam giác?
Vân Thiên Hà vừa nghe, lập tức lưu ý, liền nhìn Đường Linh Toa chỉ vào một vị chí tương đối không dễ phát hiện, quả nhiên nơi đó có ký hiệu, ở giữa là đồ án hai hình tam giác, dĩ nhiên mười phần tương tự với viên ngọc thạch hình tam giác của chính mình.
- Linh Toa, nàng có phát hiện được nơi nào đó có loại ký hiệu giống như thế này?
Vân Thiên Hà nghĩ ký hiệu này hẳn là khắc vào để nhắn nhủ đầu mối nào đó, vì vậy hỏi Đường Linh Toa.
Đường Linh Toa nói:
- Nơi khác không lưu ý, ở đây cũng là trong lúc vô tình nhìn thấy, chỉ là ký hiệu này khắc vào nơi bí mật trên thân cây như vậy có thể tạo nên tác dụng gì?
Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút nói:
- Những ký hiệu này rất đặc biệt, thế nhưng đồ án hình tam giác, đồ án…
Trong lúc suy nghĩ, đột nhiên Vân Thiên Hà khẽ động, lần thứ hai quan sát cẩn thận phương vị hình tam giác. Đây là một đồ án hình tam giác không có quy tắc, vì vậy liền nhìn về phía các góc, một chỉ về tung vị bên trái, hoàng vị về phía sau, đây liệu có phải là ý tứ chỉ tọa độ hay không đây!
Đường Linh Toa hiếu kỳ nói:
- Thiên Hà, huynh nói xem, nếu như chúng ta theo hướng mũi tên chỉ đi tìm mà nói, có thể phát hiện thứ gì đó hay không?
- Có thể thử xem một chút!
Vân Thiên Hà suy nghĩ thấy Đường Linh Toa nói cũng có vài phần đạo lý, nếu như theo hướng chỉ hình tam giác kia, cho dù không thể phát hiện được thứ gì đi nữa, chí ít cũng coi như một đầu mối, chung quy tốt hơn nhiều so với đi loạn không đầu mối như hiện tại.
Vì vậy, Vân Thiên Hà liền dựa theo mũi tên hình tam giác bắt đầu tìm kiếm vị trí đối ứng, khi bọn họ đi tới địa phương dãy đại thụ liền nhau, cẩn thận quan sát, Vân Thiên Hà phát hiện trne cây này quả nhiên cũng có ký hiệu cùng loại, hơn nữa vị trí đồ án hình tam giác chỉ cần bọn họ tiếp tục thâm nhập vào sâu trong lòng núi.
Tiếp tục tiến vào sâu, ngụy linh thú tuy rằng không phát hiện, thế nhưng khi Vân Thiên Hà tìm được tiêu ký thứ tư, một bóng đen đột nhiên từ bụi cỏ xẹt qua giống như quỷ mị, nhất thời khiến cho Vân Thiên Hà cảnh giác chú ý. Đây không phải là bóng ngụy linh thú mà chính mình vẫn đề phòng, mà là cái bóng của con người.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.