Nơi đây là một vùng sườn núi, bầu trời trên đỉnh đầu có một tầng mây mù nhàn nhạt, xung quanh bao trùm một tầng tuyết đọng khá mỏng, từng trận gió thổi qua, hàn ý bức người.
Đây chính là vị trí mà Vân Thiên Hà xuất hiện sau khi đi ra từ cửa bí mật của long quật, bất quá trong lòng hắn có một loại cảm giác vô cùng cổ quái, án theo không gian của Tàng Long cấm địa mà suy ra, long quật phải ở dưới lòng đất mới đúng, nhưng từ nơi đó đi ra, lại là một vùng bán sơn mạch cao hơn mặt nước biển như thế này. Hắn không thể nghĩ ra hai nơi này rốt cuộc tồn tại mối liên hệ vi diệu nào.
Đây là một vấn đề rắc rối, chẳng qua trong đầu Vân Thiên Hà chỉ thoáng hiện một chút liền bị hắn vứt ra sau đầu, hiện tại vấn đề hắn phải đối mặt chính là, phải xác định xem đây là núi gì, ở địa phương nào.
Từ trên cao nhìn lại, nơi đây núi non ngút ngàn, chỉ có thể nhìn được những địa phương thấp hơn nơi đây mà thôi, hơn nữa sơn thế hoàng tráng đồ sộ, trong lòng Vân Thiên Hà suy nghĩ một chút, mơ hồ đoán rằng nơi này hẳn là Thanh Long sơn mạch, trong ấn tượng của hắn, cũng chỉ có Thanh Long sơn tú lệ và thần bí mới phù hợp với vị trí truyền tống cửa ra bí mật của long quật.
Đi thêm một đoạn tiến xuống lưng núi là có thể nhìn thấy cây cối thực vật bắt đầu khô vàng, thỉnh thoảng còn có thể thấy một vài hung cầm mãnh thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227801/chuong-287.html