Đóa đóa nhìn nam tử đứng bên hồ lại nói:
Bóng đêm hạ xuống long hồ, quang cảnh có vẻ thập phần yên tĩnh, có một vài đội thuyền qua lại, cũng không có nghe được tiếng động ầm ĩ nào quá lớn vang lên.
Canh tư, khi trời vừa hửng sáng thì thuyền đến Nam Ngạn.
Vân Thiên Hà ôm Nhạc Nhi đang ngủ say, rồi cùng Vân Bôn xuống thuyền, chỉ tùy ý cảm ơn Vũ Phương Khinh Thần, rồi cũng không có để ý đến những người ở trên thuyền, lên ngựa nghênh ngang rời đi.
Đóa Đóa nhìn Vân Thiên Hà đi như vậy, tức giận cắn răng nói:
- Bà ngoại chẳng nhẽ cứ để tiểu tử này đi như vậy?
- Chủ thuyền cũng không có giữ lại, chúng ta vì sao lại phải làm việc này! Phụ nhân nói tiếp:
- Hài tử này vội vội vàng vàng, chắc chắn có chuyện quan trọng muốn làm, chúng ta sao không chờ hắn làm xong việc rồi sẽ cùng hắn nói chuyện!
- Theo ta thấy, tiểu tử này chẳng có việc gì để làm cả, mà cũng không biết đến khi nào hắn mới xong việc!
Đóa Đóa nói:
- Còn không bằng dùng Mê Hoa Thiển, tới lúc gạo đã nấu thành cơm, tiểu tử này còn dám trái lời sao.
Phụ nhân nói:
- Chúng ta lo lắng không tìm được hắn, ngươi vội làm gì!
Trong chủ thất của chiếc thuyền, bạch sam nữ tử cùng lão giả đang đả tọa, Vũ Phương Khinh Thần, đến nói:
- Sư thúc, hắn ly khai đi rồi, chúng ta có nên đi theo hay không?
- Không cần, hắn còn trở về, chúng ta cứ đậu thuyền ở đây chờ!
Lão giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227779/chuong-265.html