Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà không khỏi rung động trong lòng. Thương Nguyệt nói Vô Lượng Tinh Kinh này là từ tương lai đến, một chút cũng không sai. Thứ này chính là đồ vật khi hắn xuyên việt mang theo, không ngờ lại bị đối phương nhìn ra manh mối.
Nhưng khiến hắn ngoài ý muốn chính là Vô Lượng Tinh Kinh này cư nhiên chỉ là một bộ bí tịch thô sơ đơn giản trong mắt nhân gia, không phải là một bộ tinh quyết công pháp chính thống. Đây là chiếu theo lý giải của hắn đối với ý tứ của Thương Nguyệt, hơn nữa hắn tự hỏi bộ công pháp tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh này ở trong mắt của Thương Nguyệt quả thật đúng là không đáng một đồng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Lại nghe Thương Nguyệt nói đến bảo điển thượng cổ Tinh Khung Bí Sách, khiến Vân Thiên Hà không khỏi cười khổ. Cái loại đồ vật mang theo hai từ thượng cổ ở trong cái thế giới rộng lớn này nào dễ dàng tìm thấy đơn giản như vậy, kiểu chỉ điểm như thế còn không bằng cấp cho hắn chút đồ vật thực tế gì đó.
Thương Nguyệt thấy biểu tình của Vân Thiên Hà, cười nói:
- Hài tử, ngươi có số mệnh tinh thần thiên túc, chờ tới khi gặp được cơ duyên sẽ có kỳ ngộ, như ta và ngươi có thể gặp nhau trong Khôn Linh Bí Cảnh của núi Khôn Minh này cũng là nhờ cơ duyên, ngươi cũng coi như có ân với ta, Khôn Nguyệt Bích này liền tặng cho ngươi, sau này gặp nguy hiểm có thể dùng nó mà phòng thân.
Nói rồi, Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227746/chuong-232.html