Quách Diễn khiếp sợ trong lòng, quay lại đánh giá Vân Thiên Hà mấy lượt, không nghĩ tới tiểu tử này như thể nào lại có thề nhìn ra bệnh tình của thê từ mình.
Bệnh tinh của thê từ hắn chính là bệnh ho lao, vốn là bệnh truyền nhiễm nên được giữ kin mít, hắn không dám đề lộ cho bắt kỳ ai biết, ai ngờ lại bị một câu của tiểu từ này nói toạc ra, cũng may tiều từ này còn không nói ra là ho lao, bằng không Quách Diễn ngay cả tâm tư muốn làm thịt hắn cũng có.
-Thiên Hà, chớ có hồ ngôn loạn ngừ, cháu nói tới chuyện này làm gì?
Lão thái thái vốn biết tiều tôn tử này của mình là một tên tiểu từ thông minh nhanh nhạy, phỏng chừng hắn đang có tâm tư gì đó.
Thần sắc Quách Dự Chương có chút kinh hãi, liền bước nhanh tới chỗ Vân Thiên Hà. kéo qua một bên thấp giọng nói:
-Thiên Hà huynh đệ. Bệnh tỉnh của nương (mẹ) ta, ngươi có nhìn ra điềm gì không?
Vân Thiên Hà nhân cơ hội này dẫn Quách Dự Chương ra ngoài sành. nói:
-Dự Chương đại ca, bệnh tình của nương ngươi thực ra là ho lao?
Quách Dự Chương vừa nghe vậy sắc mật đại biến:
-Thiên Hà. việc này chúng ta một mực bào tồn không dám nói cho ai biết, ngươi như thế nào lại nhìn ra?
Vân Thiên Hà nói:
-Dự Chương đại ca. ta với ngươi là bằng hữu, đệ làm sao nhẫn tâm nhìn nương ngươi suốt ngày chịu ho khan đau tới tên tâm phế liệt được, bất quá tiều đệ có tin tốt cho Dự Chương huynh đây, bệnh này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227695/chuong-174.html