Lúc Tô Tuyết bước lên đài cao, đôi mắt đẹp thỉnh thoảng lướt qua dừng lại trên người Vân Thiên Hà.
Quan sát gần gũi, càng làm cho nàng cảm thấy hiếu kỳ, người này rốt cuộc là dạng người như thế nào, vì sao lại mang tới cho nàng một loại cảm giác kỳ quái, hắn và thế giới này có chút không hợp với nhau.
Thế nhưng tiếp tục nhìn hắn vài lần, lại phát hiện ra hắn căn bản chưa từng liếc mắt chân chính nhìn chính mình một lần, cho dù nhãn thần có liếc mắt về phía nàng, thế nhưng nhãn thần đạm mạc này, biểu tình lạnh lùng lại làm cho trong ánh mắt nữ tử mang theo một chút uất nộ, tâm tình hắn thực sự là như vậy, hay là giả vờ, nếu như thực sự giả vờ mà nói, hừ hừ, nhìn bản tiểu thư sẽ thu thập ngươi như thế nào.
Tâm tình lúc này của Vân Thiên Hà, xác thực là một mảnh không minh, lần trước khi nhìn thấy Kinh Thành đệ nhất tài nữ Túc Dao, hắn đã lĩnh giáo một lần lực sát thương cường đại và mị lực khủng khiếp mà vị mỹ nữ đứng đầu bảng các nơi phong nguyệt này bày ra, trong lòng hắn từ đầu cho tới bây giờ vẫn luôn luôn bảo trì sự cảnh giác đối với người được gọi là Giang Nam đệ nhất mỹ nữ, Tô Tuyết tiểu thư này.
Khi tiếp cận gần, luôn luôn có một loại trực giác cổ quái, nữ tử này, tuy rằng dung mạo và khí chất khác xa so với Túc Dao, thế nhưng hai nàng lại có một chỗ tương đối giống nhau, đó chính là bản chất hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227638/chuong-115.html