Chương trước
Chương sau

Trải qua một đoạn thời gian hóa trang chỉnh lý, làn da của Vân Thiên Hà hiện tại biến thành màu ngâm đen sáng bóng, giống như bị phơi nắng lâu ngày, nhưng như vậy có thế làm cho người khác không nhìn ra được hắn hoàn thành giai đoạn Võ Lượng Tinh Kinh đầu tiên, sau khi tẩy kinh phạt tửy, thân thể phát sinh rất nhiều biến hóa mới.
Về phần bên trong, hiện tại Vân Thiên Hà đã tu luyện Thần Ý Quyền có chút thành tựu, dưới sự tận lực che giấu của loại công pháp này, hắn tin tưởng lần này tới Tĩnh Vương Phủ, Tuyết Ông Tiên Sinh và Túc Tĩnh Vương đừng nghĩ rằng có thể xem thấu thực lực của mình, còn có việc tu luyện tinh kinh, trong cơ thể hắn tràn đầy tinh linh chi khí du động.
Đi Tĩnh Phương Phủ, hôm nay đã coi như quen thuộc, Vân Thiên Hà cưỡi Vân Bôn, không đến thời gian một chén trà nhỏ đã trực tiếp từ đường phố đi vào trong cửa hông Tĩnh Vương Phủ.
Bất quá thủ vệ vương phủ hôm nay lại thay một nhóm mới, đối với vị "khách quen" Vân Thiên Hà vẫn tiến hành kiểm tra nghiêm ngặt như cũ, trình tự làm việc không hề bỏ qua bước nào, xong xuôi mới dẫn hắn vào vương phủ.
Vẫn là gian phòng có treo bức tranh vẽ lão hổ và khổng tước, Vân Thiên Hà ngồi trên ghế uống trà, đợi khoảng chừng nửa canh giờ, lúc này mới nhìn thấy Tuyết Ông Tiên Sinh vào phòng, nhưng không thấy Túc Tĩnh Vương.
Tuyết Ông Tiên Sinh vừa mới vào cửa, ánh mắt nhìn nhìn lên người Vân Thiên Hà, theo dõi quan sát hắn một lúc lâu, trong ánh mắt không khỏi lóe lên vài phần nghi hoặc, còn có vài phần hiếu kỳ.
Điều này làm cho Vân Thiên Hà cảm giác có chút chột dạ, liền hỏi:
- Tiên sinh, không biết Vương gia gọi ta tới lần này có chuyện gì phân phó?
Tuyết Ông Tiên Sinh thật lâu mới đưa ánh mắt dời khỏi người Vân Thiên Hà, có vẻ rất nghi hoặc nói:
- Vì sao cỗ khí tức tinh thuần trong cơ thể ngươi biến mất không thấy rồi, mà tu vi võ đạo của ngươi ta cũng không nhìn thấu nửa phần, mấy tháng gần đây ngươi đang làm cái gì?
Vân Thiên Hà thuận miệng hồ trái bát xả (bà tám - linh tinh hươu vượn) nói:
- Tiên sinh, ta đã sớm nói qua, đây là kỳ thuật ẩn dấu tu vi võ đạo mà vị tiền bối cao nhân kia đã dạy ta, về phần cỗ khí tức tinh thuần kia, phỏng chừng là tối hôm qua lão nhân đó vội vàng tới lấy đi rồi chăng!
- A, vị tiền bối cao nhân đó tới tối hôm qua?
Tuyết Ông Tiên Sinh nghe xong lời này, trong lòng đại động, truy vấn hỏi:
- Vậy hắn hiện tại còn trong phủ ngươi không? Có thể dẫn ta tới bái kiến một chút?
- Lão nhân này lai vô ảnh, khứ vô tung, tối hôm qua chỉ lộ mặt một chút, chỉ điểm võ công cho ta một hồi. Cũng nói ra không nên lộ ra, sau đó tại thời điểm luyện công không biết hắn mắc điên cái gì đó, giống như là bị tẩu hỏa nhập ma, hại ta gặp phải rất nhiều chuyện phiền phức, khi trời còn chưa sáng lão nhân đó đã vội vã rời đi rồi.
Tuyết Ông Tiên Sinh nghe xong, nhãn thần tập trung nhìn Vân Thiên Hà nửa ngày, thấy hắn không có bất cứ vẻ dị động nào, không giống như đang nói dối, tuy rằng trong lòng có chút bán tín bán nghi, thế nhưng cũng không tiếp tục hỏi lại chuyện này.
Thuận tiện nói:
- Không cần Túc Tĩnh Vương gia tự thân gặp mặt, gọi ngươi tới là muốn dặn dò một số chuyện đối với ngươi, chính là đầu tháng sau, hoàng thượng sẽ dẫn theo mười thí sinh xếp hạng cao nhất trong lần thi Hương vừa rồi tới Đông Sơn săn bắn, đến lúc đó sẽ có hoàng tử công chúa, cùng với văn võ đại thần, gia quyến cùng đi, thế nhưng hoàng thượng lại đột nhiên điểm danh ngươi, muốn ngươi cũng tham gia!
-Ta?
Vân Thiên Hà chỉ vào mũi chính mình, có vẻ mười phần không giải thích được, nói:
- Hoàng thượng làm thế nào biết tên của ta? Ta không tham gia thi Hương, hắn thế nào lại muốn ta cùng đi săn thú, đây là ý tứ gì chứ?
Tuyết Ông Tiên Sinh cười nói:
- Điều này rất rõ ràng, vừa rồi Đồ Thiên Thanh xếp thứ ba, muốn dẫn gia quyến đi, tất cả đều không thích hợp. Đồ Suất không có mặt, chỉ có ngươi mà thôi, hơn nữa cũng là danh chính ngôn thuận, mặt khác ta còn muốn nếm thử mỹ vị do tuyệt thế tay nghề của ngươi chế biến, ngươi không nên chối từ...
- Nếu như tiên sinh đã nói như vậy rồi thì tiêu tử lĩnh mệnh là được!
Tuy rằng trong lòng Vân Thiên Hà cảm giác cổ quái, thế nhưng cũng không hỏi nhiều, gật đầu đáp ứng. Nguồn truyện: Truyện FULL
Sau đó, Tuyết Ông Tiên Sinh hướng dẫn một số quy củ cơ bản cho Vân Thiên Hà trong lần hoàng thượng dẫn thí sinh thi Hương đi săn bắn, cùng với một ít chỉ tiết và hạng mục công việc cần thiết, dặn dò bàn giao cẩn thận một phen, lúc này mới để Vân Thiên Hà rời đi.
Lúc Vân Thiên Hà rời khỏi, hắn như có ý như vô ý nhìn về phía cửa sau căn phòng vài lần, phát hiện cảm giác của chính mình càng ngày càng linh mẫn, hắn rất rõ ràng cảm ứng được phía sau cánh cửa có một nữ hài tử đang ẩn nấp.
Chuyện nữ hài tử thích nghe trộm gì đó cũng là điều hết sức bình thường, Vân Thiên Hà cũng không để ý tới, liền rời khỏi Tĩnh Vương Phủ.
Sau khi Vân Thiên Hà rời khỏi phòng, phía sau cánh cửa đột nhiên lộ ra một khuôn mặt xinh đẹp, nhất là cái miệng nhỏ nhắn no đủ gợi cảm kia, chung quy làm cho người khác nhịn không được muốn hôn một cái, con mắt trong sáng giảo hoạt vòng vo chuyển động vài lần, lúc này mới đi vào trong phòng hỏi:
- Tiên sinh, hắn đáp ứng rồi?
Tuyết Ông Tiên Sinh gật đầu nói:
- Hoàng thượng đã mở miệng, hắn sao không đáp ứng, chỉ là công chúa điện hạ có thế thưởng thức mỹ vị hắn làm hay không, ta không dám bảo chứng, tiểu tử này làm việc thường nằm ngoài dự đoán bình thường, ngươi rất khó phỏng đoán được trong lòng hắn đang suy nghĩ cái gì!
- Hì hì, đến lúc đó có Toa Toa và Vũ ca ca, còn phải sợ hắn không làm sao? Tiên sinh ngươi không muốn thưởng thức? Ngay cả người cũng tán thưởng mỹ vị đó, vậy thì bản cung nhất định phải nếm thử, nếu như lúc đó hắn dám không nghe theo, hừ hừ...
Tuyết Ông Tiên Sinh đột nhiên nói:
- Lần săn bắn này, Túc Tĩnh Vương dự định không để Linh Toa đi!
- A, vì sao?
An Bình Công chúa nghe xong, cái miệng nhỏ nhắn giương lên, có vẻ cực kỳ không thể tưởng tượng.
- Ta cũng đi theo phụ hoàng, đến lúc đó Toa Toa không đi, phụ hoàng khẳng định sẽ tức giận!
Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Công chúa, việc này không ảnh hưởng tới toàn cục, hoàng thượng mới tùy ý ngươi tùy hứng hồ đồ một lần, bất quá lần đi săn mùa thu này, hoàng thượng có khả năng vì ngươi tứ hôn, cho nên ngươi cần phải chuẩn bị tâm lý thật tốt!
- Không, không có khả năng, người ta còn nhỏ, phụ hoàng sao có thế tứ hôn sớm như vậy!
An Bình công chúa nghe được tin tức này, có vẻ cực kỳ khiếp sợ, cũng có chút khủng hoảng, cực lực lắc đầu nói:
- Ta trở lại cung hỏi phụ hoàng một chút, tiên sinh ngươi nhất định đang dọa bản cung!
Nói xong, tiểu công chúa Đường Linh Vận liền vội vàng cấp bách chạy ra ngoài.
Nhìn tiểu công chúa chạy ra khỏi cửa, Tuyết Ông Tiên Sinh than thở.
- Vương gia, hài tử này đích xác tuổi còn nhỏ, hoàng thượng sớm tứ hôn như vậy có phải là hơi nóng lòng nhất thời?
Lúc này, trong phòng truyền tới một thanh âm uy nghiêm.
- Việc này hoàng thượng đã sớm suy nghĩ trước sau rất lâu mới ra quyết định, bất quá việc Linh Toa, hoàng thượng cũng đã nhắc qua, chỉ là bản vương sợ nó thương tâm, vẫn do dự, vẫn chưa chặt đứt ý muốn của nó, lần này cũng là thời điểm nên chặt đứt sợi dây tình này rồi, trước đó đẽ nó tới Lợi Châu quả thực là một quyết định sai lầm!
Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Vương gia, không cần tra xét hài tử Thiên Hà kia sao?
Lúc này, Túc Tĩnh Vương từ cửa chính sảnh chắp tay phía sau đi vào, thần sắc có chút ngưng trọng nói:
- Trải qua mấy ngày liên tục quan sát, bản vương phát hiện hài tử này xác thực thần bí khó dò, hơn nữa quan niệm tư tưởng cùng với tâm tính khác hẳn so với người bình thường, tương lai rất khó khống chế, sợ rằng không thể làm việc cho ta, bản vương cũng lo lắng giao Linh Toa cho người như vậy sẽ không tốt, vì vậy khi có thể cắt đứt thì cắt đứt!
- Vương gia, có câu nói ra, còn thỉnh Vương gia không nên phiền lòng.
- Tiên sinh cứ nói thẳng, không vấn đề gì! Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Để An Bình Công chúa tứ hôn cho trạng nguyên võ khoa Tiêu Dũng Tuấn, hoàng thượng không thương nghị với Định Hải Vương, hoặc là trước đó nói rõ, có thể phát sinh sự không tình nguyện hay không?
Túc Tĩnh Vương nhăn mi nói:
- Việc này ta cùng với hoàng huynh đã đề cập qua, nhưng ý tứ của hoàng huynh, An Bình công chúa là Mộng Phi sinh ra, mà Mộng Phi xuất xứ từ Mộng Thiên Đảo Sở Châu, hoàng huynh có ý định muốn kết thân với Định Hải Vương, kỳ thực cũng là từ manh mối cháu Định Hải Vương tới tham gia thi Hương nhìn được một chút manh mối, hoàng huynh chắc chắn nói, Định Hải Vương sẽ mừng rỡ đáp ứng hôn nhân này!
Tuyết ông Tiên Sinh nhíu mày nói:
- Bên phía Hải Châu, trước kia tiên đế cũng đã từng nhiều lần ban thưởng hôn nhân cho các đời đảm nhiệm Định Hải Vương, nhưng đều bị uyển chuyển cự tuyệt, nhưng lần này nếu nói Định Hải Vương có ý định kết thân với hoàng thượng, nói rõ phía Hải Châu đã xây ra biến cố trọng đại nào đó, có thể Định Hải Vương đã...
Túc Tĩnh Vương nghe xong, thần sắc ngưng trọng, nói:
- Cũng không bài trừ khả năng Tiêu Thị phát sinh biến cố, bất quá việc này chờ khi hoàng huynh tứ hôn, từ phản ánh của Định Hải Vương có thể nhìn ra được một chút manh mối!
Tuyết Ông Tiên Sinh nói:
- Vương gia, trong lòng tiểu quận chúa hiện tại đã có người thương nhớ, nhưng người không xem trọng Thiên Hà kia, việc này dự định như thế nào, nếu xử lý không tốt, sẽ nảy sinh ra rất nhiều chi tiết rắc rối!
Túc Tĩnh Vương nói.
- Việc này còn cần ta và Vương phi thương nghị một chút mới được, bất quá hiện tại cần phải cấm chúng qua lại, Linh Vũ chỗ nào, ngươi đi nhắc nhở nó cẩn thận, tạm thời giấu Linh Toa trước vậy, chờ khi Đồ Suất trở về, bản vương sẽ tự minh bàn lại chuyện này một lần nữa!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.