Chương trước
Chương sau

Bí thất Bắc Hầu Phủ.
Vân Thiên Hà đang trong lúc vận chuyển hai đại tinh tú trong cơ thể tiến thành tiểu chu tiên tuần hoàn, cỗ tinh thần lực hình thành dòng xoáy tinh lực bắt đầu khuếch tán ra xung quanh, nhưng lúc tụ lại, đợi tinh tú trong cơ thể hắn thu nạp, dòng xoáy tinh lực này dần dần bắt đầu lấy co rút lại với tốc độ mắt thường khó có thể nhìn thấy.
Chỉ là đối với chuyện bên ngoài tạo thành động tĩnh lớn như vậy, Vân Thiên Hà cũng không hề biết chút gì, hắn kỳ thực đã phạm vào một sai lầm nho nhỏ.
Khi hắn hoàn toàn thắp sáng xong đệ nhất tinh tú, bản thân chính là một vòng tuần hoàn hoàn chỉnh, mà đệ nhị tinh khiếu hắn mới chỉ mở ra có mười hai tinh khiếu, cũng không hoàn toàn mở ra, một tinh tú hoàn chỉnh và một tinh tú chưa hoàn chỉnh kết nối với nhau vận chuyển chu thiên tuần hoàn, điên cuồng thu nạp tinh thần lực bên ngoài, tự nhiên sẽ dẫn phát tinh lực hỗn loạn giao tạp, đây cũng chính là nguyên nhân vì sao lại đột nhiên xuất hiện một dòng xoáy tinh lực khổng lồ.
Bất quá tại lúc Vân Thiên Hà dẫn đạo tuần hoàn khiến cho mười hai tinh khiếu thu nạp tinh lực đạt tới mức bão hòa, hạ thân cũng bỗng nhiên truyền tới một cảm giác sảng khoái khó có thể miêu tả bằng lời (muốn bắn đây mà: cuming),lúc này các tinh khiếu trong đệ nhất tinh tú dần dần khôi phục lại bình thường, mà dòng chảy tinh lực kia cũng tự nhiên tiêu tan.
Khi Vân Thiên Hà hoàn thành một tiểu chu thiên tuần hoàn trong cơ thể, tinh lực trong toàn bộ đệ nhất tinh tú rốt cuộc cũng đạt tới mức bão hòa.
Tuy rằng rất muốn tiếp tục trùng kích tinh khiếu trong đệ nhị tinh khiếu, thế nhưng Vân Thiên Hà vẫn cố gắng kìm nén ý niệm này, vừa rồi tinh lực bên ngoài hội tụ mà cỗ tinh khí quyền ý trong cơ thể hắn cũng điên cuồng phát tiết ra bên ngoài sinh ra dị biến trong sát na, thiếu chút nữa làm cho hắn bị đông chết, hóa thành tượng băng.
Lúc này hắn cảm giác mạch lạc toàn thân vô cùng lạnh lẽo, mà tinh lực trong cơ thể phảng phất giống như đông lại cơ thể, hắn phải lần thứ hai đối mặt với việc tiến hành tẩm bổ ôn nhuận một phen đối với cả hai mạch lạc tinh tú, nhằm cố gắng hóa giải băng hàn, thúc đẩy khí tức vận chuyển thông thuận.
Qua hồi lâu...
Thân thể rốt cuộc cũng từ trong băng hàn cực độ hồi phục lại tri giác, nhưng Vân Thiên Hà cũng bị dọa đến toát mồ hôi lạnh, bất quá dù sao lúc này cỗ tinh lực trong cơ thể bắt đầu chuyển hóa thành tinh khí quyền ý trở nên thông thuận lưu sướng, đồng thời giữa hai bên xảy ra sự kết hợp vô cùng kỳ diệu, hình thành một loại khí tức thần bí hoàn toàn mới mà Vân Thiên Hà từ trước tới giờ chưa từng thể nghiệm qua.
Hắn kết hợp tinh khí quyền ý và tinh lực sau đó dung hợp diễn hóa trở thành một loại khí tức băng hàn cường đại không biết tên, không bao lâu trong đầu lập tức lóe lên một cái tên, Vân Thiên Hà liền đặt tên cho nó là "tinh linh chi khí".
Mà khi cỗ tinh linh chi khí này tiến vào thân thể tẩm bổ ôn nhuận chữa trị kinh lạc, Vân Thiên Hà cảm giác như toàn thân trên dưới đều bị tinh quang chiếu xạ, có một loại cảm giác bị con kiến kéo lên cắn xé tê dại, mà chậm rãi từ trong ra ngoài, từ đầu đến chân, giống như thủy triều tràn sóng ra ngoài, từng giọt vật chất màu đen, tản mát mùi vị khó ngửi cũng từ những lỗ chân lông bài tiết ra khỏi cơ thể.
Rất nhanh, y phục đã bị tạp chất màu đen dính dấp tẩm ướt, cũng đông lạnh thành băng tiết, mùi hôi thối xông thiên, nhưng Vân Thiên Hà đối với loại mùi hôi thối này lại không hề hay biết, hắn hiện tại đang chìm đắm trong một cảm giác vô cùng kỳ diệu, hắn có thể thấy rõ ràng cỗ tinh linh chi khí mới mẽ thần bí trong cơ thể kia đang không ngừng phân giải, cũng chậm rãi cải thiện kết cấu thân thể bản thân hắn.
Cũng không biết trải qua bao lâu!
Vân Thiên Hà dùng cỗ tinh linh chi khí mạnh mẽ không gì sánh được trong cơ thể mở rộng rồi dần dần chữa trị kinh lạc có chút tổn hao, cũng thu nạp loại tinh linh chi khí này vận chuyển quanh tiểu chu thiên tuần hoàn của đệ nhất tinh tú, lúc này rốt cuộc mở mắt, tức thì trước mặt chưa bao giờ sáng rõ đến thế, trong mắt hắn chợt lóe qua, con ngươi trong trẻo như bầu trời sao, phóng ra quang mang băng hàn kỳ dị.
Lúc thu công mở mắt ra, Vân Thiên Hà ngẩng đầu nhìn bầu trời, lúc này trời đã tảng sáng rồi, tinh lực đã yếu đi rất nhiều, thế nhưng Vân Thiên Hà cảm thấy kinh ngạc, trước đây nếu là sau khi tinh lực yếu bớt, hắn căn bản không thể nào bảo trì tiếp tục tu luyện, chỉ có thể bỏ dở, mà hôm nay cho dù ban ngày, cỗ tinh linh chỉ khí trong cơ thể chỉ cần hắn vận dụng đệ nhất tinh tú tồn trữ tinh lực vận chuyển, sẽ cuồn cuộn không ngừng sinh mới, không có bất cứ ảnh hưởng nào.
Đây chính là chỗ tốt nhất sau khi hoàn thành điểm tinh đệ nhất tinh tú, bất quá càng làm cho Vân Thiên Hà kinh ngạc hơn nữa chính là, trong đệ nhị tinh tú, và bốn tinh khiếu mạch lạc có tương quan với tiểu JJ cư nhiên cùng đã được đả thông rồi, vẫn lan tràn tới bụng, và nối thông với đệ nhất tinh tú, trách không được trước đó lại có cảm giác rất sảng khoái thư sướng (cảm giác muốn bắn vừa rồi đấy).
Chỉ là bỗng nhiên ngửi thấy một cỗ khí tức cực kỳ tanh tưởi buồn nôn, liền cúi đầu nhìn, phát hiện toàn thân trên dưới chính mình đều là ghét bẩn, dính chắc trên người làm cho hắn vô cùng khó chịu, trong bụng cũng liên tục truyền tới cảm giác sôi lên, muốn nôn mửa.
Ọe... Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Rốt cuộc không nhịn được cái cảm giác bụng dạ sôi sục muốn nôn này, Vân Thiên Hà mạnh mẽ khom lưng, ọe một tiếng liền phun ra một đoàn máu đen, phun ra thật xa.
Chỉ là khi phun đoàn máu đen này xuống mặt đất, dĩ nhiên hiện ra màu sắc đen thui quỷ dị, hơn nữa có chút dính nhớp, giống như thể rắn, làm cho người khác nhìn qua giống như một khối bùn nhão, bên trên còn đang không ngừng tòa ra hàn khí dày đặc.
Sau khi phun ra đoàn máu đen sôi sục trong bụng, nhưng hầu như rất nhanh đông lạnh thành một khối băng, lúc này Vân Thiên Hà mới cảm giác lục phủ ngũ tạng mới khoan khoái hơn rất nhiều.
Chỉ là bỗng nhiên nghĩ nhớ tới Vô Lượng Tinh Kinh có ghi lại Tinh Thần Quyết đạt được thành tựu nhất định, tinh lực và tinh khí nguyên thủy kết hợp với nhau quá độ tới giai đoạn thứ hai, sẽ sinh ra một loại khí tức mới, chính là tinh linh chi khí, đây là một loại khí tức thông linh do tinh hoa thiên địa và tinh hoa tinh lực kết hợp với nhau sinh ra, có loại khí tức này, liền có thể tu luyện công pháp giai đoạn thứ hai của Vô Lượng Tinh Kinh – Dẫn Tinh Quyết!
Trong lòng Vân Thiên Hà mừng rỡ như điên, hắn biết sau khi tu luyện Dẫn Tinh Quyết, trong cơ thể của hắn sẽ cuồn cuộn không ngừng sinh ra rất nhiều tinh linh chi khí, vĩnh viễn không khô kiệt, coi như là tu luyện ban ngày cũng không phải sợ hãi tình huống hấp thu thái dương lực dẫn tới bạo công phát sinh, bởi vì trong cơ thể hắn đã hình thành một tiểu tinh hệ, một tiểu chu thiên tuần hoàn, mạch lạc trải qua lần biến đổi này sẽ dần dần trở được mở rộng lớn mạnh hơn, đồng thời thành công hoàn thành lần đầu tiên tẩy cân phạt tủy, điều này có ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Trên người dính nhớp thực sự khó chịu. đứng dậy, chuân bị ra khói bí thất tắm rửa.
Chỉ là khi mở cửa ra, bước ra bên ngoài một bước, giơ tay đóng cửa lại, đột nhiên chỉ nghe oanh một tiếng, Vân Thiên Hà đứng tại chỗ trừng mắt há mồm, chỉ thấy bí thất từ bên dưới bắt đầu ầm ầm sụp xuống, ngay sau đó toàn bộ bí thất giống như một hang ổ đã mục nát lâu ngày, từng tảng đá lớn vỡ vụn bắt đầu từ trung ương ầm ầm sụp đổ, không mất bao lâu, gian bí thất đã hoàn toàn biến mất, hình thành gò đất đá nho nhỏ giống như một phần mộ.
Cánh tay của Vân Thiên Hà vẫn giữ nguyên trong không trung, hắn ngốc trệ nửa ngày mới hồi phục lại tinh thần, trên trán đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, giả sử chính mình không bước ra một bước này thì sợ rằng đã bị chôn sống bên dưới gò đất đá này rồi.
Đồng thời cũng có chút may mắn, hoàn hảo gian bí thất này chỉ dùng để luyện công, cũng là kiến trúc sát rìa ngoài Bắc Hầu Phủ, chỉ có một tầng, thậm chí còn có tính chất nửa lộ thiên, cũng không phải là gian bí thất chủ kiến trúc dùng để hợp mặt hay tiếp khách các loại, nếu như là Linh Thiên Các bị sụp đổ mà nói, vậy thì lớn chuyện rồi.
Bất quá cho dù là một kiến trúc sát rìa ngoài Hầu phủ đột nhiên sụp đổ thì cùng gây ra động tình không hề nhỏ, chỉ thấy Tín bá vội vội vàng vàng dẫn theo một nhóm người chạy tới, thấy Vân Thiên Hà đứng ngay trước mặt gian bí thất đã hoàn toàn đổ nát, khắp người đều là bụi bặm chất bẩn, có vẻ mười phần chật vật, liền vội bước lên phía trước lên tiếng hỏi:
- Thiên Hà, phát sinh chuyện gì rồi? Gian nhà này thế nào lại đột nhiên sụp đổ? Vân Thiên Hà trả lời:
- Có thể là nhiều năm thiếu tu sửa, vừa rồi ta luyện công bên trong có chút quá độ, làm hỏng mất mấy cây cột trụ định nền, vì vậy liền bị hủy mất, sau này tìm người đến một lần nữa xây dựng lại phòng luyện công!
Nghe nói như thế, Tín bá bán tín bán nghi, nhưng cũng không hỏi nhiều, liền hướng về phía gia nhân phía sau phân phó nói:
- Các ngươi nhanh chóng thu thập chỗ này một chút, sau đó Mã quản sự đi mời công tượng tới, xây dựng lại một gian phòng luyện công!
-Dạ!
Chúng gia tướng lên tiếng, bắt đầu bận rộn thu thập.
Vân Thiên Hà thấy thế, hơi thở phào nhẹ nhõm, liền nhanh như chớp trở về Linh Thiên Các, chỉ để lại Tín bá nhìn theo bóng lưng của hắn, trầm tư suy nghĩ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.