"Lão già." Cô gái đẩy cửa ra đi vào.
Cô gái bây giờ đã mười bảy tuổi, chính là thời điểm đẹp nhất của bông hoa, tuổi dậy thì. Mày lá liễu khẽ cong, đầu lông mày tinh tế hoàn mỹ, có thể thấy được bình thường cô gái có bao nhiêu chú ý đến chi tiết nhỏ của bản thân. Sáng sớm ánh mặt trời chiếu xuống khiến lông mi dài hơi rung động, ánh mắt ngập nước để lộ vẻ giảo hoạt. Mũi cao thẳng, miệng anh đào đỏ thắm nhỏ nhắn khẽ nhếch. Làn da lại càng tốt đến mức không còn lời nào để diễn tả, không nhìn ra được một chút tỳ vết nào, chân thực đến mức làm cho người ta hâm mộ.
Gương mặt tinh tế như vậy, lại có dáng người trước sau lồi lõm kia, phối hợp lại, mới đúng như trong câu tục ngữ đã nói , khuôn mặt thiên sứ dáng người ma quỷ.
Cô gái này, không phải là Trang Nhã Khinh thì là ai?
"Lão già dậy thôi, con phải đi rồi vậy mà người lại có thể ngủ nướng như vậy sao, mặt trời đã phơi đến mông rồi đấy." Trang Nhã Khinhh muốn tiến lên vén chăn của Thanh Phong lên, nhưng lại không dễ dàng vén chăn lên như ngày thường. Lần này Thanh Phong sử dụng lực rất lớn, trong phút chốc Trang Nhã Khinh cũng không có cách nào vén lên được.
"Lão già, người làm gì vậy?" Trang Nhã Khinh lại cố gắng vén lên lần nữa, nhưng vẫn không kéo lên được.
"Con muốn đi thì đi đi, làm nhiều chuyện vô nghĩa như vậy làm gì? Đừng quấy rầy giấc ngủ của ta." Âm thanh của Thanh Phong có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-xau-xa/89688/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.