Trang Nhã Khinh cảm thấy cả người rất khó chịu, rất đau. Lẽ nào mình còn chưa chết? Viên đạn kia thật sự đã bắn vào tim. Nhưng cảm giác đau đớn khắp người này cũng là thật nha. Lẽ nào là do linh hồn có cảm giác?
Trang Nhã Khinh bất thình lình mở to mắt ra, lập tức nhìn thấy một đứa bé bị thương khắp người đã không còn nhìn dáng vẻ ban đầu thế nào, đang nằm sấp trên người mình, còn có một người, có thể nói là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà cô từng gặp đang nhìn cô, trong mắt có một loại cảm xúc gì đó giống như thương tiếc.
Bởi vì người phụ nữ kia ở trong này, nên bọn nhỏ đang đánh nhau cũng không dám đánh qua đây. Thủ đoạn của người phụ nữ này bọn chúng đều đã từng thấy, nên bọn chúng đều rất sợ hãi khi nhìn vào ánh mắt của người phụ nữ đó.
"Hôm nay đến đây thôi." Người phụ nữ bế cô bé kia lên, không, bây giờ là Trang Nhã Khinh rồi. Người phụ nữ bế Trang Nhã Khinh đứng ở giữa hai đứa nhỏ, chậm rãi nói. "Cháu." Cô gái chỉ vào cậu bé vừa gọi Trang Nhã Khinh là Á Tử, tiếp theo là một cậu bé duy nhất còn có thể đứng lên, hơn nữa đứa bé này không sợ cô. "Cháu, tới đây đi theo ta. Những người khác ở lại, một lúc nữa sư huynh sẽ qua đây đưa các cháu đi điều trị."
Dẫn mấy đứa đến bên cạnh, cô gái nói. "Các cháu đã thông qua kiểm tra đánh giá, bây giờ các cháu có tư cách biết tên của ta. Ta tên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-xau-xa/89678/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.