“Hay là chúng ta đến nhà trẻ Dục Tài là được rồi, không phải nhà trẻ nào cũng giống nhau sao?” Mạc Thiển nói, cô không muốn Nhã Khinhkhó xử như thế, mặc dù lúc ở thành phố C Tiểu Nguyệt vẫn học ở nhà trẻtốt nhất.
“Vậy thì không được, ở đó đứa trẻ nào cũng có, mặc dù mình không kỳ thị những đứa trẻ nhà nghèo, nhưng dù sao vẫn có nguy hiểm, nếu gặpphải mấy người có ý đồ xấu với cha mẹ đứa nhỏ thì sao đây? Hơn nữa trịan ở đây không tốt lắm, ai cũng có thể đi vào, khó tránh khỏi gặp nguyhiểm.” Đặc biệt nếu có người biết rõ thân phận của Tiểu Nguyệt, vì tiềnmà bắt cóc Tiểu Nguyệt thì không tốt. Bọn họ cũng không có cách nào bảovệ.
“Vậy làm sao bây giờ? Mặc dù lúc ra ngoài có mang hộ khẩu bênngười, nhưng những trường học kiểu này vì bảo đảm an toàn của đứa nhỏ,chỉ nhận những đứa trẻ ở đây. Hơn nữa, cho dù có nhiều tiền như thế nàocũng không nhận.” Cô biết tiền bạc bây giờ không phải là vấn đề củaTrang Nhã Khinh, nhưng bây giờ không phải là vấn đề tiền bạc nữa rồi.
Trang Nhã Khinh suy nghĩ một lát, mắt lóe lên, bỗng nhiên nói.“Tại sao mình lại quên một nhân vật quan trọng như vậy chứ? Bây giờ cócách rồi.”
“Ai thế?”
“Dịch Nham.”
“Dịch Nham? Ai thế?”
“Là Thị trưởng. Có Thị trưởng rồi, còn sợ bọn họ không cho chúng ta nhập học sao?” Thật là, đầu óc ngày càng kém linh hoạt, tại sao đếnthị trưởng cũng quên chứ.
“Ừ, vậy thì tốt rồi.” Con gái có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-xau-xa/1880650/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.