.
"Bà chủ, một phần cá nấu cải chua, thêm nhiều rau thơm và hành lá." Gọi xong Trang mới nghĩ đến ở đây vẫn còn người khác. "Đúng rồi, anh có ăn rau thơm không?"
"Tôi không kén ăn."
"Vậy là tốt rồi, tôi lo lắng anh không ăn. Có người rất thích rau thơm, có người rất ghét rau thơm. Anh không ghét nó là được rồi."
Tìm một vị trí tốt, Trang Nhã Khinh lấy giấy lau qua ghế và bàn. Nơi này không phải là đại sảnh lớn chuyên dùng cho bữa tiệc, cho nên cũng không cần phải hợp vệ sinh như thế, sau khi một người ngồi rồi đứng lên sẽ không có người đến lau lại.
"Anh là quân nhân sao?"
"Ừ."
"Người anh đi bái tế là gì của anh."
"Dì của tôi, em gái của mẹ."
"À...Thật ra thì tôi rất không thích anh."
"Gì cơ?"
"Lần trước, anh chỉ lo lái xe của mình."
"Haha, bởi vì tôi biết cô có thể đi qua." Còn tưởng mình bị ghét vì cái gì, hóa ra là chuyện này.
"Đàn ông hẳn nên nhường phụ nữ."
"Ừ, tiếp nhận chỉ giáo."
Tùy tiện tán gẫu vài câu, bà chủ cũng nấu xong canh cá rồi."Cẩn thận nóng đó." Bà chủ cười hì hì dặn dò, vẻ mặt hiền lành.
Trang Nhã Khinh thấy Cố Triệt không động đũa, trái lại lại nhìn bát cá nấu cải chua kia, thì hỏi."Tại sao lại không ăn? Cảm thấy không phù hợp với thân phận địa vị của anh sao?"
"Không phải, ở bộ đội cái gì cũng ăn, không kén ăn." Nếu kén ăn thì chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-xau-xa/1880644/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.