🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hơn nửa tháng sau, Giang Tiềm từ trên chiến trường chống lũ giải nguy trở lại, gương mặt đã bị phơi đen thui, nhưng vừa vào liền gọi điện thoại.

Ối chà, vừa trở về thôi, mà đã nhớ vợ rồi.

Lũ định kỳ vừa qua, những người nên trở về đều về rồi, cả doanh bộ liền náo nhiệt lên, túc xá và phóng làm việc của liên trưởng tám trở thành tụ điểm, mấu chốt là vì nơi này hấp dẫn người, gần đây bổ sung vào khá nhiều chuyện mới của Giang Tiềm.

Giang Tiềm nói chuyện điện thoại xong liền mở rộng cửa sổ, cả người thoải mái. Hôm nay tâm trạng của anh đặc biệt tốt, mới vừa hẹn Triệu Nhiễm Nhiễm cuối tháng gặp mặt ở trong điện thoại xong.

Đứng ở bên cửa sổ hít sâu một hơi, giả bộ văn vẻ, "Hì, sau cơn mưa không khí thật là mát mẻ!"

Không có ai đoái hoài đến anh, có người đọc sách, có người vọc máy vi tính, có người chuẩn bị vào phòng tắm rửa mặt, cũng có người cố ý không cho anh cơ hội lấy le.

Giang Tiềm vội vã đắc chí, quay đầu lại đưa tầm mắt nhìn qua, "Cũng không hỏi xem? Sao tâm trạng của tôi tốt như vậy? Không hiếu kỳ?"

Không ai lên tiếng, không ai giương mắt.

"Đặng chỉ. . . . . . Khụ khụ, anh cũng không hỏi?"

Mẹ nói lạ anh gọi Đặng chỉ (cái ghế).

Đặng Vĩnh Đào quay đầu sang.

Quá mất mặt rồi, thật là quá mất mặt rồi, sao lại cho anh quen biết cái tên ngốc này. Đặng Vĩnh Đào nắm quyền ho một tiếng, thấy Giang Tiềm nhìn anh không thả, không đợi hỏi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-co-len/209323/chuong-14.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.