Hôm sau Triệu Nhiễm Nhiễm gõ cửa nhà Trương Vũ, Trương Vũ quay đầu lại nhìn Giang Tiềm một cái, không nói gì, rồi cầm chìa khóa đi ra ngoài. 
Hai người cứ nhìn nhau trong chốc lát, rõ ràng đều nên vui mừng, nhưng này lúc ai cũng cười không nổi. Triệu Nhiễm Nhiễm là bởi vì tình thương sâu đậm mà người nhà dành cho cô, Giang Tiềm thì lại vì cảm động những việc cô làm cho mình và những cố gắng không hề có nguyên tắc. 
"Ôm ôm." Giang Tiềm mở rộng hai cánh tay với cô, một giây kế tiếp, Triệu Nhiễm Nhiễm giống như chim nhỏ bay vào trong ngực của anh, không nhịn được nghẹn ngào, "Giang Tiềm, anh nhất định phải thật tốt với em, nhất định phải thế." 
Giang Tiềm thu chặt cánh tay, "Em cứ yên tâm, anh không chỉ tốt với em, mà cả với người nhà em nữa." 
Triệu Nhiễm Nhiễm gắng sức mà gật đầu. 
Sau chỉ thị của cô, hai người đi ra ngoài mua chút quà tặng, chuẩn bị xong tất cả, chỉ chờ ngày mai đến gặp phụ huynh thôi. Giang Tiềm rất hồi hộp, luôn hỏi Triệu Nhiễm Nhiễm xem nên mặc đồ thường hay quân trang. 
"Vậy mặc quân trang đi, anh mặc đồ thường không ra dáng gì cả." 
Giang Tiềm nhìn bộ đồ thường của mình, tất cả đều là Adidas Nike, thật đúng là không có cái nào có thể chính thức gặp người. "Đều tại mẹ anh, bà chỉ nhận được hai hãng này thôi." 
Triệu Nhiễm Nhiễm có chút kinh ngạc, thật không rõ về tình huống nhà anh mấy, nghe anh nói chỉ là làm ăn mua bán nhỏ mà thôi, nhưng lại xài toàn đồ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-co-len/1223044/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.