Trở lại phòng làm việc, nhìn cả phòng đầy người chen chúc nhau, Triệu Nhiễm Nhiễm ngơ ngẩn. Giang Tiềm lần lượt giới thiệu, đến phiên giới thiệu Tưởng Thị Phi thì cô nghe tên tên này thiếu chút bật cười, Tưởng Thị Phi (nói thị phi),thật là một cái tên rất hay, đầu lưỡi của anh ta có phải đặc biệt dài hay không. 
Triệu Nhiễm Nhiễm không ngờ lại gặp nhiều người thế, cô cũng không mang theo quàra mắt gì, suy nghĩ một chút liền lấy mấy gói kẹo mang đến cho Giang Tiềm trong túi xách ra, mời mọi người ăn. 
Mọi người được cho kẹo vui vẻ, còn không dám thật vui mừng, chuyện phát kẹo này dù thế nào cũng phải đợi đến lúc kết hôn đó mà, càng ăn càng thấy ngon, hai người này thật đúng là xứng. 
Gặp được người, ăn được kẹo, cũng đủ thú vị, cũng nên chừa lại không gian cho hai người yêu đã lâu không gặp rồi. Đặng Vĩnh Đào dẫn đầu những người đó rời đi, lúc cuối còn dặn dò đừng quên buổi tối cùng nhau ăn cơm, bọn họ cũng phải tỏ một chút tâm ý. 
Sau khi mọi người đi rồi, Giang Tiềm bắt đầu khoe khoang những chiến công mình lập được, phần thưởng giải nhì giải ba cho một người thật nhiều, cùng với phần thưởng giải nhất cho tập thể cũng nhiều nữa, Triệu Nhiễm Nhiễm thoải mái, "Em nói sao anh lại tài như thế, thì ra là vậy." 
Giang Tiềm được cô khen có chút ngượng ngùng, "Sùng bái không?" 
Triệu Nhiễm Nhiễm bị chọc cười, gắng sức mà gật đầu, trong lòng cũng có lòng thương, đây đều là vinh dự mà anh dùng mạng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-chi-co-len/1223023/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.