9-10
Chương 9: Nản lòng thoái chí- Giọng nói trầm thấp từ tính, Tạ Từ rất quen thuộc: “Không cho đi đâu hết.”
Tạ Nghênh Hạnh ôm lấy Tiêu Thanh Y, cũng không nói chuyện, trước sau như một chỉ dịu dàng như nước. Rất nhanh y nữ đã tới, thoa thuốc cho Tạ Nghênh Hạnh. Hai bên mặt nàng ta đều sưng lên, ánh mắt trưởng công chúa ở bên cạnh sáng chói, động tác của y nữ cẩn thận tỉ mỉ, sợ làm đau Tạ Nghênh Hạnh khiến trưởng công chúa nổi giận.
Cho dù y nữ đã cẩn thận như thế vẫn khiến cho Tạ Nghênh Hạnh bị đau đến hít mấy hơi. Tạ Từ đánh nàng ta hai bạt tai, nàng ta nhỡ kỹ, sớm muộn gì cũng có một ngày đòi lại từ trên người Tạ Từ.
Tiêu Thanh Y nghe thấy Tạ Nghênh Hạnh hít khí, lập tức lo lắng: “Có chuyện gì thế? Làm đau con rồi.”
Y nữ nhanh chóng quỳ xuống dập đầu: “Trưởng công chúa tha tội, đều do nô tỳ không cẩn thận.”
Tạ Nghênh Hạnh khuyên giải: “A nương đừng tức giận, nàng ấy không cố ý đâu, là da con mỏng.”
Rõ ràng là nên đánh người làm sai, người bị đánh còn phải nhận lỗi. Tiêu Thanh Y xoay người, tự mình lấy thuốc mỡ thoa cho Tạ Nghênh Hạnh. Bà cách rất gần, càng cảm nhận rõ mức độ đáng sợ của hai dấu tay này. Trong lúc bà thoa thuốc, lông mày chưa từng giãn ra.
Tiêu Thanh Y đau lòng không thôi, trong lòng lại có suy nghĩ đuổi Tạ Từ ra khỏi phủ trưởng công chúa. Bây giờ Tạ Vô Độ còn chưa trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-do-nuong-chieu/3590344/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.