Tuy rằng lúc trước vẫn chỉ nghĩ yên lặng canh giữ ở bên cạnh điện hạ, vì nàng dâng lên một mảnh giang sơn này, dù sao nàng cũng gạt nàng ấy nhiều chuyện như vậy các nàng vốn là không thể. Chỉ là sau khi đã đến bên cạnh điện hạ,nàng lại không nhịn được lưu luyến mà nghĩ gần chút, lại gần chút. Nàng không ngừng ý nghĩ vì điện hạ dâng lên giang sơn này mà nàng còn muốn là bằng hữu của nàng dù sao cũng muốn bảo vệ nàng. Tiêu Vô Định im lặng đứng ở trong viện, tay trái cầm ngọc trâm hai mắt vô thần nhìn một bên, không khỏi nhìn ra một chút cô đơn.
Vương Hấp Nhạc cùng lão quản gia đứng ở xa xa nhìn lại cũng không dám lên quấy rối.
"Quản gia, Công chúa điện hạ hôm nay không phải đã đến rồi sao? Còn cùng Tướng quân cười cười nói nói, làm sao mà tâm trạng Tướng quân lại như vậy, so với hai ngày trước còn không cao hứng hơn a? Ta thấy dáng vẻ thật giống với trương tú tài ở sát vách vì không còn nương tử vậy..." Vương Hấp Nhạc một mặt không rõ, ngờ vực hỏi lão quản gia.
Lão quản gia cũng đoán không ra suy nghĩ của hai người kia, thở dài, nói: "Ta cũng đang không hiểu đây,tâm tư Tướng quân từ trước đến giờ luôn khó đoán, thôi, ngươi mau mau đưa cái lò sưởi ra cho hắn đi, không chừng lát nữa đông cứng mất."
"Aiii, ta đi." Vương Hấp Nhạc đáp một tiếng rồi mau mau chạy vào nhà cầm ấm lô tới, cách Tiêu Vô Định còn có mấy bước thì đổi thành đi thong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dinh-truong-an/420736/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.