Cố Tường Hải trở về cung nhưng cũng hết đường xoay xở. Vật kia xem ra chôn nhiều năm rồi, nếu đã qua nhiều năm tháng liền khó có thể truy ra, hậu cung bệ hạ luôn luôn yên bình, ai biết đây là quỷ kế của người mới vào cung hay là mối họa từ hậu cung tiền triều để lại? mấy vị Hoàng Đế tiền triều ngu ngốc vô năng, cả ngày ăn chơi chè chén cùng tần phi nô đùa, hậu cung nhiều người liền không yên ổn,việc thai sinh non tầng tầng lớp lớp, đến cuối cùng mấy vị Hoàng Đế cũng không còn lại bao nhiêu dòng dõi. Chỉ là bệ hạ đã hạ lệnh để hắn hồi cung tra, kết quả như thế nào mới có thể để bệ hạ thoả mãn đây?
Cố Tường Hải mỗi ngày ở trong cung đợi cũng không phải biện pháp, nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là viết mật thư cho Thừa Bình Đế: Bệ hạ, không biết trong cung còn có nương nương nào có loại độc hay không, không bằng nhân lúc các vị nương nương đang ở hành cung liền phái người đi tra,như vậy cũng không quấy rầy nương nương tĩnh dưỡng mà cũng làm cho bệ hạ cùng các nương nương yên tâm,ngài thấy được không?
Bên trong hành cung Thừa Bình Đế nhận được mật thư thì vừa vặn đang cùng Chu Cẩm Hà đánh cờ, hắn nhìn tin lông mày cau lại, Chu Cẩm Hà hiếu kỳ hỏi: "Cố công công gởi thư sao? thật biết giữ mặt mày?"
"Chỗ nào a, hắn là thực sự không có cách nào mới viết mật thư cho trẫm như vậy." Thừa Bình Đế thở dài một tiếng, đem tin đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dinh-truong-an/2411602/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.