“CHOANG…XOẢNG…”.
Từtrong tòa biệt thự Hoa Hồng, tiếng đỗ vỡ của từng mảnh kimloại vang ra chói tai. Tịnh Hải quay cuồng trong đau đớn. Hình ảnh về đứa con gái đã quá nhạt nhòa trong kí ức bà. Tịnh Hải nốc chai rượu mạnh, mặc kệ chất kích thích ấy đốt cháy cổ họng.
Một bên là con trai, một bên là con gái. Bà không thể lựa chọnđược. Hai đứa con tội nghiệp của bà sao lại rơi vào bi kịchnày chứ. Bà đập mạnh tay vào ngực mình mà khóc.
- Con ơi, huhuhu, tại sao lại là con chứ… huhuhu… ta phải làm sao đây…
Tịnh Hải gục ngã cuống sàn nhà đầy mảnh chai, nhìn thấy thứ lấp lánh đấy, bà ngửa cổ cười như điên.
- HAHAHAHAHA, nhìn xem này, ta còn sai người rạch tay con gái ta nữa chứ, hahahaha…
Bà cứ cười rồi khóc. Người phụ nữ xinh đẹp và quý phái khôngcòn nữa rồi, thay vào đó là một con người đấu tranh giữa haibờ vực, tiều tụy và xấu xí đến nhường nào. Tịnh Hải vò nátmái tóc rối, móng tay sắc nhọn cứa vào khuôn mặt tiều tụy.Máu, bà lại cười. Cười cho số phận quá trớ trêu.
Lại một chai rượu nữa, cổ họng như bốc lửa. Tịnh Hải bò lăn ra sàn nhà mà nôn mửa khắp nơi. Nôn xong lại tiếp tục uống. Bà muốntìm rượu, chìm đắm trong cơn say thì mới có thể quên nỗi đauấy.
Bình Nhi, đứa con gái mà bà cất công tìmkiếm lâu nay lại chính là kẻ thù bà luôn lăm le muốn giết. Đãbao lần bà hành hạ đứa con gái ấy, đã bao lần bà muốn giếtchết nó.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061243/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.