- Anh Hoàng, đến đây. 
Tịnh Nhi vẫy tay gọi Khải Hoàng. Anh đang ngồi trên ghế sôpha từ từ tiến lại. 
- Anh thấy bộ váy này sao? 
Tịnh Nhi xoay người, chiếc váy theo chiều tung xòe ra, cô học sinh ưu tú cứ như là một nàng công chúa bước ra từ cổ tích. 
Khải Hoàng chống cằm suy nghĩ. 
- Ừm… trông cũng đẹp đấy. 
Tịnh Nhi nhăn mặt, vờ dỗi. 
- Cũng thôi hả? 
- À thì, anh thấy cái kia đẹp hơn nhiều. 
Khải Hoàng chỉ tay sang chiếc váy trắng bên cạnh, so với chiếc váy Tịnh Nhi đang mặc, nó dài hơn nhiều. 
Tịnh Nhi gật đầu, cô học sinh ưu tú cười tươi. 
- Em sẽ thử bộ này. 
Khải Hoàng gật đầu rồi ra kia chờ Tịnh Nhi. 
- Anh Hoàng. 
Tịnh Nhi bước ra với bộ váy trắng sau chưa đầy hai phút thay. 
Khải Hoàng quay đầu lại, anh lại tiến đến cô. 
Khải Hoàng mỉm cười, anh rất hài lòng với bộ váy này. Tịnh Nhi thấy KhảiHoàng cười thì vui tít cả lên. Cô học sinh ưu tú khẽ xoay người chochiếc váy trắng tung bay. 
- Cẩn thận, mèo nhỏ. 
Khải Hoàng đột nhiên cất tiếng trước khi chiếc váy trắng vướng vào móc áobên cạnh, anh đưa bàn tay níu lại cánh tay của Tịnh Nhi. 
Tịnh Nhi ngừng xoay. Đôi mắt từ vui mừng sang tối tăm. Khuôn miệng cất giọng chua chát. 
- Mèo nhỏ sao? 
Khải Hoàng điếng người. Anh đang nói cái gì vậy? 
Anh chợt nhớ đến đôi mắt ướt đẫm của con mèo nhỏ nào đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061195/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.