Quản gia Liên e dè ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Khải Hoàng. Chiếc kính cận khẽ đẩy nhẹ. Khuôn mặt bà lộ vẻ lo lắng, không biết điều gì sẽ đến với bà đây nữa. Khải Hoàng khẽ tằng hắng, nhìn thẳng quản gia liên vẻ dò xét. 
- Bình Nhi là ai? 
Quản gia Liên như biết được trước câu hỏi mà anh sắp hỏi, đôi môi mấp máy trả lời: 
- Vợ sắp cưới của cậu. Thưa cậu chủ! 
Khải Hoàng thoáng ngạc nhiên. Đôi mắt lộ niềm vui thoáng qua như cơn gió. Bây giờ thì anh đã biết tại sao con mèo nhỏ lạc vào nhà anh. Rồi đến mai, con mèo nhỏ lại biến mất. Và xuất hiện khu nhà cạnh nhà anh. 
- Có điều gì với cô gái ấy chăng? Anh hỏi khi thấy sự kì lạ ở cô bé nhỏ vào mỗi lẫn anh gặp cô. 
Quản gia Liên ngập ngừng, khuôn mặt lo lắng cực độ, giọt mồ hôi chảy dài bên gò má. 
- Chuyện là… 
Khải Hoàng ngồi thẳng người dậy, tay chống cằm chờ đợi câu trả lời của quản gia. Ánh nhìn lộ vẻ tò mò. 
- Tiểu thư… cô ấy… 
- Quản gia cứ nói. Anh tiếp lời. 
- Cô ấy có chút vấn đề về thần kinh ạ. Quản gia Liên có vẻ rất khó khăn trong việc nói cho cậu chủ hiểu. 
Anh thoáng đờ đẫn, sự bất ngờ bao trọn đôi mắt đen hun hút. 
- Điên sao? 
Khải Hoàng hỏi lại, để chắc chắn anh không hiểu nhầm ý của quản gia. Anh đang mất bình tĩnh, anh ước gì câu hỏi của anh là nhầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061166/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.