22 giờ đem, tại quán bar H.
-Bạch Long, cậu nói thử xem kế hoạch của chúng ta liệu có thành công không?
Người vừa hỏi chính là Lương Tâm Thuần. Anh vừa nói vừa đưa tay cầm ly rượu mạnh nốc cạn.
-Cậu có thể yên tâm, chẳng phải tôi đã cam kết với cậu rồi sao, đã bao giờ tôi nói sai chuyện gì chưa? Cậu chính tên ngốc bị cô ả Kiều Tâm xinh đẹp của cậu cướp mất hồn. Bao nhiêu uy phong, tự tin đều không cánh mà bay cả rồi.
- Có lẽ...cậu nói đúng.
Anh mỉm cười chua xót lại nốc cạn một ly rượu mạnh.
-Rốt cuộc cô ta có điểm gì tốt đẹp mà lại làm cho đường đường là một Tổng giám đốc quyền lực tối cao, ra tay tàn độc như cậu thất bại thê thảm như vậy hả? Tôi thật sự không hiểu nổi câu, cô ta ngoài một bộ da lông tốt thì có gì hay ho đây?
Bạch Sơn khinh thường chê trách, cũng với tay nốc cạn một ly rượu mạnh
-Tôi cũng không biết rõ...chỉ là... chắc có lẽ là từ lần gặp đầu tiên đó, tôi chính là cứ cố chấp không thể buông tay được. Lương Tâm Thuần không khỏi suy nghĩ lại điều kiện mà cô yêu cầu anh, rồi bất giác lại rót thêm một ly đầy rượu.
- Này, anh đang uống rượu hay đang uống nước thế hả. Tôi nhớ bình thường chẳng phải anh chỉ uống được 3 ly là cùng, sao hôm nay nhiều như vậy mà vẫn chưa say nhỉ? Chẳng lẽ anh bắt đầu lên đô....AAA...Chuyện này là không thể được, xưa nay biệt danh ngàn chén không say vốn là của Bạch Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien-me-nguoi/58208/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.