Dịch giả: queenSS
Xuống khỏi xe ngựa, tôi quàng tay với ngài Ent và cất bước.
Từ lúc 14 tuổi đến giờ, tôi chưa bao giờ bước đi trước nhiều người đến như thế này cho lên chỉ điều đó thôi cũng làm trai tim tôi như nhảy ra khỏi lồng ngực.
“Không sao đâu, có tại hạ ở đây rồi.”
Ngài Ent mỉm cười nhẹ nhàng làm tôi lấy lại sự bình tĩnh một chút.
Những người chưa trưởng thành thì không vấn (up) tóc lên mà thả xuống nhưng do thói quen nên tôi chỉ vấn một nửa, còn lại thì thả xuống. Mỗi lần bước đi tôi lại lo lắng khi mái tóc này múa lượn theo bước chân tôi. Tôi được nói là vừa đi vừa nhấn lấy tóc bằng tay.
“Cái cách nó nhảy múa như vậy làm tôn nên mái tóc vàng bạch kim (Platinum Blonde) của tiểu thư như thế mà...”
Ngài ấy từng bước từng bước xóa đi từng nỗi lo lắng của tôi. Sao có thể có người nhân hậu như này cơ chứ.
Mỗi bước đi, mọi người nhìn chằm chằm làm tôi rất lo lắng. Ánh nhìn.. Như kim châm làm tôi dần dần như trở nên nhỏ bé hơn.
“Những ánh nhìn mà tiểu thư lo lắng đó là hướng đến tại hạ đó cho nên tiểu thư đừng có lo lắng quá.”
Ngài ấy thật sự là rất hiểu những suy nghĩ của tôi...Má tôi trở nên đỏ thêm một chút.
“Nào, hãy cùng đến chào hỏi nhân vật chính của bữa tiệc nào.”
Nghe vậy làm tôi càng tăng thêm sự lo lắng.
“Đã lâu không gặp. Tại hạ rất lấy làm vinh dự khi được mời đến tham dự buổi dạ tiệc xa hoa này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien-cong-chua/19051/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.