Dịch: queenSS
Tôi rời khỏi lâu đài trong khi rất lo lắng về bữa tối.
Điều tôi lo lắng nhất là vào bữa tối, nên làm thế sao với Liesse. Nhưng lúc con bé đến thì thấy nó đã chuẩn bị rất gọn gàng, sau đó thì nó ngồi cùng bàn. Không hiểu tại sao con bé lại vừa cười vừa ngồi trước mặt Ent.
Khuôn mặt tươi cười của Liesse. Đã bao nhiêu năm rồi nhỉ. Quả nhiên khuôn mặt tươi cười của con bé làm xung quanh đều cảm thấy hạnh phúc. Tuy nhiên khuôn mặt tươi cười đó hình như chỉ hướng đến mỗi mình Ent… Đáng ghét, trong khoảng thời gian ngắn ngủi vừa rồi rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra cái quái gì vậy?
“Hôm nay tại hạ rất vinh hạnh khi được mời đến đây, Gudelberg đại nhân.”
“Cậu là như người trong nhà ý mà, ta muốn cậu bỏ qua những nghi thức chào hỏi sáo rỗng, cứng nhắc đó và hãy tận hưởng hết mình đi nhé.”
“Tại hạ đã hiểu rồi.”
Bắt đầu từ những câu chào hỏi kiểu như vậy, sau đó đối tượng nói chuyện với Ent toàn Liesse.
“Thật sự là những bông hoa tuyệt đẹp, thêm vào đó chúng còn khá nhiều giá trị thực tế như có thể làm thảo dược hay lá thuốc. Thật là tuyệt vời. Ở phương bắc thì thảm thực vật có một chút khác biệt nên không thể tham khảo hết được nhưng khi trở lại đó thì tại hạ rất muốn thảo luận với chuyên gia làm vườn về vấn đề này.”
“Nếu nói đến phương bắc thì hoa Edel thật là đẹp.”
“Tiểu thư biết à?”
“Tiểu nữ chưa từng thấy đồ thật nhưng trong thư quán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien-cong-chua/19049/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.