Tôi rất muốn cười nhưng mà nếu cười ở đây thì sẽ thành đánh nhau đổ máu với hoàng tử điện hạ mất. Dù là em gái tôi, nhưng cũng phải nói là nó đã làm rất tốt nha. Quả nhiên là nó không thích mẫu đàn ông lăng nhăng như này. Thật tốt quá, làm tôi lo lắng vô ích rồi.
“Liesse, làm tốt lắm. Từ chối khéo lắm đó.” Tôi nói sau khi hoàng tử điện hạ đã rời khỏi.
“Nhân tiện, hắn đã nói cái gì vậy?”
“Cũng không có gì ạ, ngài ấy chỉ nói sự thật thôi ạ”. Vậy à, tôi cũng có chút lo lắng nhưng mà nếu Liesse không muốn nói thì đành vậy,
“Xin lỗi nhưng mà giờ em rời đi có được không?”
“Aaa”
“Sau khi nói vậy thì Liesse có vẻ hơi run rẩy….liệu có sao không nhỉ.”
“Phụ thân đại nhân, Liesse liệu có sao không ạ?”
“Mà mà, con bé hồi trước cũng có chút ngưỡng mộ hắn ta mà. Chắc là sẽ có chút đau đớn đó mà?”
“Hãy cứ quan sát con bé một thời gian xem sao ạ.”
“Thế cũng được, để nó một mình một chút cũng tốt.”
Nếu có mẫu thân đại nhân hay đại tỷ ở đây thì có lẽ đã có thể hỏi khéo rồi, nhưng mẫu thân đại thân đã ra đi rồi, còn đại tỷ thì đã gả sang nước láng giềng mất rồi. Nữ nhân tâm thì ngay cả khi có cam kết, hứa hẹn thì vẫn rất bí ẩn, không thể nào giải đáp được.
Đến tuổi 15, Liesse đã là người gần trưởng thành rồi nhưng mỗi lần được mời đi dự dạ hội là nó lại sốt cao, đã 16 tuổi rồi nhưng con bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien-cong-chua/19047/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.