Giờ phút này, Tôn Nhạc cùng Cơ Ngũ vẫn tay nắm tay như cũ. Tôn Nhạc dịu dàng mỹ lệ cùng Thúc tử ngọc thụ lâm phong, cứ như vậy sóng vai mà đến, giống như trời đất tạo nên!
Nụ cười trên gương mặt tuấn lãng của Nhược Vương vẫn như trước, hắn gắt gao nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm nhau, gắt gao nhìn chằm chằm, sau một lúc lâu cũng không chớp.
Dưới ánh mắt bức bách của hắn, Tôn Nhạc tinh tường cảm giác được, bàn tay Cơ Ngũ cầm tay nàng thật chặt. Hắn dùng sức như thế!
Rốt cụôc, sau một lúc lâu, ánh mắt Nhược nhi dời khỏi hai bàn tay đang nắm chặt kia, nhìn về phía Tôn Nhạc.
Khi hai mắt hắn chuyển hướng lên trên mặt Tôn Nhạc thì sự thâm thúy kia nhanh chóng biến mất, trong con ngươi sâu thẳm dần dần trồi lên một chút tủi thân. Hắn gắt gao nhìn Tôn Nhạc, môi mỏng khẽ mím, trong ánh mắt dường như có thiên ngôn vạn ngữ, nhưng tất cả tâm tư, biểu đạt ra chính là hai chữ ‘ tủi thân ’!
Nhược Vương tủi thân nhìn Tôn Nhạc, nhìn tay bọn họ nắm chặt, vẻ mặt lên án.
Hắn lên án nhìn Tôn Nhạc chằm chằm, không nói câu nào.
Quay mắt về phía hắn, bất tri bất giác mặt Tôn Nhạc nghiêng qua một bên, tránh ánh mắt kia. Mặt của nàng vừa nghiêng qua, liền đối diện với khuôn mặt tuấn mỹ của Cơ Ngũ bên cạnh. Nhìn hắn, trong lòng Tôn Nhạc liền cảm thấy mãn nguyện.
Lập tức, nàng từ từ quay đầu lại, cùng Nhược Vương bốn mắt nhìn nhau.
Đột nhiên ánh mắt Nhược Vương lóe lóe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-xinh-dep/1623743/chuong-202.html