Xe ngựa của Tôn Nhạc sau khi bị Trĩ tài nữ kêu to một tiếng, liền thường thường có người nhìn về hướng nàng. Những người này, sau khi đối diện với với diện mạo bình thường không bắt mắt của nàng liền dời ánh mắt đi, cũng đánh giá nàng rất tỉ mỉ, Tôn Nhạc thậm chí thỉnh thoảng nghe được có người đang hỏi lai lịch của mình.
Cứ như vậy, xe ngựa không nhanh không chậm chậm rãi chạy về phía trước.
Bên cạnh xe ngựa Tôn Nhạc, một thanh niên áo tang cỡi lừa giữ khoảng cách nhất định với xe ngựa cùng đồng hành. Đây là thanh niên gầy gò, vẻ mặt xanh xao. Nhưng mà một thanh niên cực kỳ không bắt mắt như vậy, Tôn Nhạc lại ẩn ẩn cảm giác được hắn không giống người thường, có lẽ là do tinh quang ngẫu nhiên lộ ra trong đôi mắt đục ngầu khép kín kia, có lẽ là hắn vừa hết nhìn đông tới nhìn tây, dáng người vẫn vững như Thái Sơn ngồi trên lưng lừa. Tóm lại, Tôn Nhạc chỉ liếc mắt, liền không dám khinh thường người này.
Thanh niên này từ sau khi nhìn đến Trĩ tài nữ, liền vẫn có điểm thất hồn lạc phách, cũng không biết hắn xuất phát từ cái ý tưởng gì, cư nhiên tốn bao công sức đi đến bên cạnh xe ngựa Tôn Nhạc.
Thanh niên này thỉnh thoảng quay đầu lại, nhìn về phía ngã tư đường Trĩ tài nữ biến mất, hắn sau khi xem xét vài lần, thở dài một tiếng, chuyển hướng Tôn Nhạc trong xe ngựa nói: “Cô nương, bị tuyệt đại giai nhân kêu to tên như thế cảm giác có phải tuyệt không thể tả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-xinh-dep/1623663/chuong-122.html