Tôn Nhạc vẫn là lần đầu tiên đến Lâm Thành, nàng lẳng lặng đánh giá khắp nơi.
Ngã tư đường ở Lâm thành rất rộng, đủ cho bốn chiếc xe ngựa chạy song song, người đi đường cũng không nhiều, xe ngựa chạy trên đường cũng không gặp trở ngại, Tôn Nhạc còn chưa thấy rõ cái gì, xe ngựa đã lái vào biệt viện Cơ phủ.
Biệt viện Cơ phủ lúc trước thành lập thì chỉ là thuận tiện cho bọn người Cơ thành chủ thỉnh thoảng ghé qua làm việc. Bởi vậy biệt viện cũng không lớn, tổng cộng chỉ khoảng hai mươi tòa nhà gỗ.
A Phúc vừa xuống xe ngựa, liền vội vàng phân công chỗ ở của những kiếm khách cùng đám người Cơ Lạc.
Về phần Ngũ công tử tự nhiên là tiến vào một gian nhà gỗ lớn nhất, hắn đi nhanh về phía trước vài bước, đột nhiên cước bộ dừng lại, quay đầu nhìn về phía Tôn Nhạc, “Tại sao còn không đi?”
Tôn Nhạc vội vàng đuổi theo hai bước, bên cạnh nàng, Song Xu cũng đi theo.
Lúc này, Ngũ công tử ngay cả thiếp thân thị tỳ cũng không mang, bởi vậy Song Xu cũng kiêm nhiệm chức thị tỳ. Về phần Tôn Nhạc, theo đạo lý nàng cũng được phân đến một chỗ ở , nhưng bởi vì Ngũ công tử trên đường nói một câu ‘ ta chính là phu quân của nàng’, khiến cho A Phúc nghĩ nghĩ một hồi, liền không hề an bài chỗ ở cho nàng. Bởi vì nàng làm cơ thiếp của Ngũ công tử, tự nhiên là Ngũ công tử ở đâu nàng liền ở đó.
Trong biệt viện thị tỳ nô bộc đầy đủ mọi thứ, mọi người vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-xinh-dep/1623647/chuong-106.html