Trong phòng tối như mực, Tôn Nhạc dùng đá lấy lửa châm một cây đuốc, sau đó đem cây đuốc cắm ở trên bãi đất. Nàng liền đứng dưới ánh lửa, chậm rãi luyện tập Thái Cực quyền.
Không biết tại sao, nàng hiện tại vừa về tới trong phòng, trở lại trong phòng tối như mực, lạnh tanh này, sẽ nghĩ đến Nhược nhi. Mỗi lần nghĩ tới chẳng biết lúc nào gặp lại Nhược nhi, trong lòng của nàng liền có điểm buồn phiền, sẽ cảm thấy rất lạnh lẽo.
Tôn Nhạc không thích cảm giác như thế. Nàng là người của hai thế giới, đều cô đơn không có người vướng bận. Mặc dù có ấm áp nhưng bây giờ nàng cảm giác càng tịch mịch hơn.
Chậm rãi luyện Thái Cực quyền, từng chiêu từng thức vung lên, tâm tình của nàng lại dần dần bình tĩnh.
Ngày hôm sau Tôn Nhạc dậy sớm như thường lệ, sau khi luyện tập Thái Cực quyền thật lâu, liền tới trong sân Ngũ công tử trình diện.
Bất quá lúc này Ngũ công tử đã xuất môn giao thiệp, Song Xu cũng đi theo.
Tôn Nhạc nghĩ nghĩ, mang mũ sa lên liền đi ra ngã tư đường Hàm Đan.
Mấy ngày nay, sứ giả từ các quốc gia đều tiến đến, chí sĩ tài trí trong thiên hạ đều tới giúp vui, thành Hàm Đan càng ngày càng náo nhiệt. Tôn Nhạc đi ở trên đường, thường thường sẽ có người đi sát qua bên người nàng, đẩy thân mình nho nhỏ của nàng ra vài bước. Mà tiếng ngựa hý, tiếng bò và lừa kêu, còn có tiếng huyên náo của con người, khiến cho Tôn Nhạc đi tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-xinh-dep/1623613/chuong-72.html