“Chủ nhân, ngươi xem chuyện hôm nay …” Nam tử vận quần áo hoa lệkhông ngờ quay đầu lại gọi nam tử mười tám mười chín tuổi kia là chủnhân, thực làm kẻ khác ngạc nhiên.
Nam hài chỉ nhếch môi, không nói gì.
“Chủ nhân, vừa rồi người ra phía hậu viện có thấy cái gì bất ổn không ?” Nam tử dường như hiểu rõ tính nết của nam hài, không quan tâm tớiánh mắt lạnh nhạt của hắn, tiếp tục hỏi.
“Lưu An, hôm nay ngươi làm tốt lắm, bọn họ cũng không hoài nghi chútnào!” Rốt cuộc, nam hài miễn cưỡng mở miệng, nét mặt hung ác nham hiểm,lạnh lùng không một chút tương xứng với khuôn mặt ngây thơ đáng yêu củahắn.
“Chủ nhân, tại sao ngài không tự mình…” Đây là điều Lưu An vẫn muốnhỏi, nhưng với tính cách lạnh lùng của chủ nhân, khi làm việc chưa baogiờ giải thích với người khác, huống chi hắn chỉ là thủ hạ mà thôi, càng không thể hỏi.
“Bởi so với ta ngươi giống Đoan Tuấn Mạc Nhiên hơn!” Nam hài cườilạnh một tiếng, người nào nghe câu nói như vậy nhất định sẽ bị sự tànnhẫn ẩn giấu trong đó làm hoảng sợ, nghe đồn thập lục vương gia ĐoanTuấn Mạc Nhiên của Đoan Tuấn vương triều đã hai mươi tám tuổi, nhưng nam hài trước mặt chỉ khoảng mười tám mười chín tuổi, làm sao có thể là kẻgiết người như ngóe, hạ thủ không lưu tình Đoan Tuấn Mạc Nhiên trongtruyền thuyết kia chứ!
Có lẽ đây chính là nguyên nhân Đoan Tuấn Mạc Nhiên an bài Lưu An giả mạo mình!
“Chủ nhân, vậy bây giờ Lâm gia cự tuyệt hôn sự này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781688/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.