Đoan Tuấn vương phủ ở tận kinh thành xa xôi, kiệu hoa đỏ thẫm kia qua thiên sơn vạn thủy (ngàn dặm xa xôi),đi suốt ba ngày ba đêm, rốt cuộc đến ngày thứ tư, kiệu hoa vào đến cửa thành Đoan Tuấn thành.
Đoan Tuấn thành, nơi nơi cảnh vật phồn hoa đô hội, hàng thịt , hàngcá, tiệm châu ngọc, nhà trọ, kho hàng, lữ điếm, trà lâu, tửu lâu, kịchquán, kỹ nữ, đào kép, tướng công…đều đủ cả, hơn nữa, trên đường cáikhông chỉ có những cửa hàng cửa hiệu lớn của các đại phú thương mà cònlà chỗ buôn bán của cả các tiểu thương và những hộ bình dân, ngày đêmuống rượu ca múa , từ lúc sáng sớmđến hoàng hôn không dứt, tất thảy đắm chìm trong men rượu và ánh hoàngkim xa hoa lãng phí, ẩn dấu sau cảnh tượng đó là sự thật thối nát. Hơnnữa khi màn đêm vừa buông xuống, bên trong cửa thành đóng chặt, trướccửa mỗi nhà đèn đuốc rực rỡ, tiếng người xôn xao, trong kịch quán kỹviện tiếng sáo du dương, chiêng trống huyên náo, thật sự là cảnh tượngphồn hoa đô hội bậc nhất.
Lúc Tây Nhi vào thành vừa vặn là buổi tối, đèn thắp lung linh, chiêng trống vang trời, pháo rền vang, nàng ngồi ở trong kiệu hoa đỏ thẫm kia, chỉ nghe bà mối hô một tiếng “Tân lang đá cửa kiệu!” kiệu hoa đỏ thẫmđột nhiên lảo đảo một chút, Lăng Tây Nhi sợ hãi nắm chặt song cửa, trong lòng thầm nhủ, rốt cuộc vẫn là con quỷ lỗ mãng, sau đó cửa kiệu mở ra,một người nam nhân cong lưng trước kiệu .
Lăng Tây Nhi hiếu kỳ kéo khăn voan đỏ thẫm lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781664/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.