Yếu ớt tỉnh dậy, chỉ thấy ác ma giết người kia đang thô lỗ chà laukhuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, oa a a, máu nóng bốc thẳng lên đầu, khôngcần suy nghĩ lập tức vung chân đá ra, nhưng bàn chân lại dễ dàng rơi vào trong tay của người nào đó: “Ngươi làm cái gì? Mưu sát phu quân?” Trong con ngươi lạnh như băng của hắn như bắn ra lửa giận làm người khác sợhãi, khóe miệng lạnh lùng banh ra.
“Ngươi thả ta ra… Thả ta ra a!” Trong đêm yên tĩnh truyền ra tiếngthét chói tai làm cho người ta sợ hãi, Lưu An cùng bọn thị vệ đang ở bên ngoài uống rượu cũng chỉ lắc đầu, hồi đáp lại bằng ánh mắt đồng cảm.
“Ta không cố ý bắt cái chân thối của ngươi, tại ngươi cố tình đá tớiđó chứ !” Hừ lạnh một tiếng, nhẹ nhàng buông tay, bàn chân nhỏ bé đanghung hăng giẫy dụa liền đập mạnh vào thành giường, giường cổ đại a, cũng không phải là đang nằm mơ, cả đống ván ghép giường chỗ nào cũng cứng,đương nhiên Lăng Tây Nhi lại làm một hồi sói tru gào khóc đau khổ, đauđến nhe răng nhếch miệng, thở mạnh một hơi trừng mắt.
“Ngươi cái đồ…” mấy chữ “sát nhân cuồng ma” chưa kịp nói ra, đã thấysắc mặt người nào đó xám xịt tới cực điểm, đành nhẫn nại nhịn xuống,nuốt xuống ngụm lớn nước miếng, trên khuôn mặt nhỏ nhắn nở ra một nụcười lấy lòng, thiếu điều muốn đi tới đấm vai bóp chân: ” Đoan TuấnVương gia ngọc thụ lâm phong cám ơn ngài thay ta chà lau vết máu trênmặt, nhưng đừng lo, thật sự xin đừng lo, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781641/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.